Thấy người trong nhà đã đi hết chỉ còn lại một vài người hầu Lăng Thời rón rén vào phòng thành thạo mở tủ đồ lấy hết vàng bạc trang sức vào một cái túi nhân lúc không ai để ý mà trốn đi
Vé máy bay đã được đặt đi luôn trong đêm, sợ có người phát hiện Lăng Thời còn đặc biệt đội tóc giả đeo khẩu trang. Sau khi thành công lên máy bay mà không bị người khác phát hiện Lăng Thời mới thở dài một hơi
" Xin chào em còn nhớ tôi không " Một bài tay to xuất hiện trước mặt mình Lăng Thời mới chậm rãi ngẩn đầu lên nhìn người trước mặt , là một người cao to nhưng lại ăn mặc kín mít Lăng Thời không thể nhận ra người này là ai
" Đừng lên tiếng chắc em không muốn bị mọi người nhận ra đâu đúng không "
Thấy đối phương không có ý hại mình Lăng Thời mới thả lỏng được một chút
Trong bệnh viện cha Lăng nằm hôn mê chưa tỉnh, Lăng Thành suốt đêm ở công ty tăng ca
" Mẹ người về nhà nghỉ ngơi một lúc đi ở đây có con lo rồi " Lăng Trường nhìn khuôn mặt mệt mỏi của mẹ mình mà đau lòng
Nghĩ đến con trai út vẫn còn ở nhà mẹ Lăng cũng đứng lên đi về. Vừa về đến nhà đã nghe người làm thông báo
" Phu nhân không thấy tiểu thiếu gia đâu cả "
Nghe vậy mẹ Lăng chạy ngay lên phòng Lăng Thời mở cửa ra thấy phòng trống không, bà mở tiếp tủ quần áo cũng thấy trống không. Bà chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-song-lai-toi-bao-hong-o-gioi-giai-tri/2821953/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.