Kỳ phát tình qua đi, Tô Dật Thuần vui sướng đến trường.
Cậu là người không thích nhàn rỗi. Mỗi ngày phải ngồi im trong nhà chẳng khác nào ngồi tù, đành phải vừa tự học vừa ra vườn chăm hoa. Rốt cục cũng qua được mấy ngày này.
Đỗ Hàn Sương ban đầu không biết cậu làm gì trong vườn. Một hôm hắn đi sửa xích đu thì phát hiện bên cạnh cây nguyệt quý có một mầm tỏi mới nhú.
Chờ đến ngày có thể đi học, Tô Dật Thuần đeo cặp sách, cảm giác như người nguyên thủy mười mấy năm không ra khỏi hang, suýt thì nước mắt như mưa.
Chú Trần mặt cool đưa cậu đến trường. Ngồi trên xe, Tô Dật Thuần không ngừng ngó ra ngoài cửa xe, cảnh vật quen thuộc nay lại trở nên mới mẻ đến lạ.
Ôn Mãn Thanh hì hục nhét đồ ăn vặt vào ngăn bàn của Tô Dật Thuần, Lâm Uyển làm một hộp bánh tart trứng, Y Ninh chuẩn bị một túi kẹo to, ngay cả Tô Hàng cũng lén lút bỏ vào ngăn bàn cậu một hộp sữa đậu nành.
Y Ninh lấy sách tiếng Anh ra ôn bài buổi sớm, Ôn Mãn Thanh ngồi bên cạnh, cầm bút viết lên bàn Tô Dật Thuần.
Cô nhóc nghiêng đầu nhìn, cười nói: "Chữ cậu đẹp đấy."
"Thật hả?" Cậu nhóc lập tức đỏ mặt, ngại ngùng không dám nhìn sang, nhỏ giọng nói: "Cảm ơn."
Tháng 12 mùa đông, cảnh vật đìu hiu. Còn Tô Dật Thuần thì đang tung tăng tới tường, cậu cảm thấy làn gió lạnh buốt thổi qua cũng thật đáng yêu.
Cậu vừa bước vào phòng học, đám nam sinh lập tức hú hét, tình cảnh không khác gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-sau-ta-muon-phao-vai-ac-alpha/996713/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.