Không khí trong xe ngượng ngập, chỉ có bài hát tiếng anh buồn tẻ lặp đi lặp lại.
Cửa sổ xe ngăn cách thế giới bên ngoài, trong xe chỉ có cậu và Ngụy Liễm Mi, cậu dường như thấy môi Ngụy Liễm Mi khép mở, còn không nhịn được khóc, nhưng cậu không nghe thấy gì cả.
Cậu không có gì để nói, mắt lạnh nhìn người phụ nữ trước mặt khóc sướt mướt.
“Xin lỗi con, Thuần Thuần, mẹ có lỗi với con, mẹ… Mẹ biết con sống không tốt, nhưng mẹ không có cách nào, mẹ không biết làm thế nào...”
Người đàn bà xinh đẹp khóc đến nhòe đi lớp trang điểm, đầu óc Tô Dật Thuần choáng váng, cậu cảm thấy có hàng ngàn con ruồi kêu ù ù trong tai.
Cậu nhớ tới lần trước… Rất lâu trước đây, ở thế giới của cậu, vào một buổi tối cuối thu.
Đêm đó thật sự rất lạnh, cậu vừa mới đánh xong trận cuối, đối thủ là một người Đông Nam Á lực lưỡng, cũng không biết hắn ta uống thuốc gì trước khi lên sàn, khi đấu với cậu ra tay rất nặng.
Trận đó thắng chẳng dễ dàng, lúc rời sàn cả mặt đầy máu, tay phải tê rần, không nâng lên nổi, lúc cậu ra khỏi sàn đấu, không cẩn thận làm rơi chìa khóa xuống đất.
Eo cậu bị thương, không cúi xuống được, bỗng một đôi cao gót và một đôi giày da xuất hiện trước mắt cậu, người phụ nữ xinh đẹp giúp cậu nhặt chìa khóa lên, giọng điệu ân cần: “Sao lại bị thương nặng như vậy, có cần đi bệnh viện không?”
Cạnh đó, đám tay chân của ông chủ này khen ngợi nức nở: “Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-sau-ta-muon-phao-vai-ac-alpha/996704/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.