Sáng sớm, ánh nắng chói chang làm sáng bừng cả căn phòng, Tô Dật Thuần với cái đầu rối như ổ gà bò dậy khỏi giường, cậu nhìn cái áo rộng thùng thình trên người mình, hẳn là của Đỗ Hàn Sương.
Huyệt thái dương giật giật đau đớn, cậu thấy cả người mệt mỏi choáng váng, không đứng dậy nổi.
Đỗ Hàn Sương nghe thấy tiếng loạt soạt bên cạnh, mở đôi mắt thâm quầng như gấu trúc nhìn cậu.
"Buổi sáng tốt lành, hôm qua em uống say à?" Tô Dật Thuần lắc lắc tay áo, nghi ngờ hỏi: "Sao em lại mặc đồ của anh?"
"Em thử nhớ lại xem, hôm qua uống say em làm gì rồi."
Giọng điệu nghiêm trọng của hắn làm Tô Dật Thuần giật mình, cậu nhìn quần áo rộng rãi trên người mình, lại nhìn Đỗ Hàn Sương đang mặc cái áo ngắn cũn cỡn, hở ra một đoạn eo, chần chờ nói: "Em bắt anh đổi quần áo với em à?"
Đỗ Hàn Sương thở dài một hơi, cởi bỏ áo ngủ chật chội trên người: "Hôm qua, em gọi tôi là ba ba."
"Chết cũng không chịu mặc quần áo, nói là quần áo làm em không cao được, em muốn cao đến 2m," hắn cởi áo cậu ra, đổi lại quần áo cho hai người: "Sau lại bắt đầu khóc, đi tìm thuốc hút. Em tìm được nến sinh nhật trong tủ lạnh, châm lửa lên rồi hỏi tôi sao thuốc này nhạt nhẽo thế."
Đỗ Hàn Sương nhìn vẻ mặt ngây ngốc của cậu, tiếp tục nói: "Nếu không phải tôi cản em, em còn muốn đi leo cây, đi hái trăng. Tôi không cho thì khóc cả đêm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-sau-ta-muon-phao-vai-ac-alpha/3558780/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.