- Ợ, vẫn là thức ăn do đầu bếp nấu ngon hơn. Không giống như mình....
Linh Ly thỏa mãn vỗ vỗ cái bụng căng tròn, ăn no xong nàng có chút buồn ngủ a.
\-Oáp... Ơ.
Động tác che miệng ngáp dài của Linh Ly khựng lại, bởi vì nàng thấy bên dưới có một người quen bước vào... Cô nương tốt bụng cho nàng thỏi bạc ngày đó.
Nhưng bây giờ cô nương đó khá chật vật, đôi mắt cũng không ngây thơ tốt bụng trong sáng như ngày đó nữa, bên trái là một phụ nhân lớn tuổi, bên phải là một tiểu hài tử khoảng 7,8 tuổi gì đó.
Bước chân cô ấy có chút khập khiễng, có vẻ bị thương rồi.
\-Ăn mày? Lấy cái này rồi ra ngoài ăn đi,không được ảnh hưởng đến khách nhân trong quán.
Lão bản thấy dáng vẻ chật vật của cô nương bèn lấy ra 3 cái bánh bao rồi đuổi người.
\-Ngươi!
Tiểu hài tử có vẻ là không chịu nổi sự khinh thị của lão bản nên lớn tiếng kêu lên, nhưng lại bị cô nương kia dùng tay ngăn lại,nàng cảm ơn lão bản rồi bước ra ngoài.
Bây giờ trên người các nàng không còn bao nhiêu tiền, tiết kiệm được vẫn là tốt hơn.
\-Lão bản! Tính tiền.
Linh Ly lớn tiếng.
\-Vâng vâng.
\-Của khách quan tổng cộng là 45 lượng bạc.
Linh Ly giao một nén bạc 50 lượng cho lão bản, nói một câu "không cần thối lại" rồi chạy ra ngoài.
\-Cô nương, chờ chút.
Linh Ly đuổi theo phía sau cô nương kia.
\- không biết cô nương còn nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262238/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.