Cơ Y Lệnh thu mình ngồi trong hoang viện, ánh mắt vẫn tràn đầy không thể tin.
Tại sao lại như vậy?
Tại sao Lâm Vong... không, là tại sao Túc Liễm lại nhìn y xa lạ như vậy? Ánh mắt lạnh lẽo như băng đó...
Hay là bởi vì Túc Liễm lấy lại ký ức lúc trước, quên mất khoảng thời gian bên cạnh y?
Có phải như vậy không?
\[Chủ nhân. Nữ nhân kia, là Cố Hân Vy\]
\-Cố.. Cố Hân Vy?!
Nữ chính?!
Trong tiểu thuyết mà y đọc,phản diện là nhất kiến \*\*\*\*\* \*\*\*\* với nữ chính, là người yêu thương nữ chính không kém nam chính, vì nữ chính chữa Nguyệt Hồn, vì nữ chính tìm vũ khí, cuối cùng còn vì nữ chính... chết.
Cho nên... Lâm đại ca vốn là yêu nữ chính? Vậy y, là cái gì?
\-A....
Cơ Y Lệnh đặt tay trên ngực, cảm nhận từng trận nhói đau.
Dường như tất cả đều rất hợp lý... có lẽ ban đầu Túc Liễm có một chút thích đối với y, nhưng khi Túc Liễm gặp Cố Hân Vy, hawdn mới biết như thế nào là tình ái chân chính, bởi vậy vứt bỏ y.
Cơ mà cũng đúng... y ban đầu vốn chỉ là một pháo hôi nhỏ bé không đáng kể,vốn chỉ là một nhân vật phụ, y không có hào quang của nhân vật chính, thì làm sao có thể khiến boss phản diện ngoái đầu?
Thế nhưng ngực khó chịu quá, trái tim thật đau...
"Cạch cạch"
Tiếng bước chân đều đều vang lên, Cơ Y Lệnh nhìn lên... thấy không phải người mình mong chờ, tâm liền càng trầm xuống.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262210/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.