Đàn xong một khúc, vết thương trên người Cơ Vong và Cơ Liêu Vũ căn bản đã không đáng ngại, chỉ là linh hồn lực của Cơ Y Lệnh cơ hồ bị rút sạch.
Liếc nhìn qua , chỉ thấy Giản Thiếu Vân vẫn khư khư ôm chặt thi thể của Cơ Thiếu Khiêm,cánh tay cầm Nguyệt Hồn rũ xuống... Nguyệt Hồn dần dần trở nên trong suốt, sau đó tan biến.
\-Tại sao cả hai người.... đều đã sử dụng Thần Hộ Mệnh....
Trong ngực Giản Thiếu Vân có lộ ra một góc giấy.\(Lúc ôm Cơ Thiếu Khiêm đi, Sở Thần tiện tay nhét vào\)
\-Có thể đưa ta qua đó không....
Cơ Vong dìu Cơ Y Lệnh bước qua, nhặt tờ giấy dưới đất lên, máu tươi của Cơ Thiếu Khiêm và Giản Thiếu Vân nhuốm lên tờ giấy , lòe đi vết mực, chôn vùi một sự thật....
Năm đó.... Thành chủ Tú Thành có được một thiên tài địa bảo\( cụ thể cũng không rõ cái gì\) bởi vì tin tức bị lộ, khiến người đời thèm khát, ghen tị.
Vì vật này, Nguyệt Ngọc Đại Lục dấy lên một cuộc phân tranh , ai quản bảo vật kia là gì? Dùng để làm gì? Chỉ cần là bảo vật là được.
Ám sát cướp đoạn cứ như vậy diễn ra, 1 lần 2 lần, người trước ngã xuống người sau đạp lên, bảo vật bị đồn thổi thành có thể cứu người sống trong cõi chết, có được nó liền có thể trở thành cao thủ cửu tinh , nó là bảo vật của Tiên giới Thần giới....
Lời đồn càng lúc càng lớn, lòng người càng lúc càng tham lam... Cuối cùng bảo vật thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262197/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.