Linh Lan Hoa : Cơ Thiếu Khiêm cũng gọi là **y** nhé, gọi **hắn** thì trùng với Giản Thiếu Vân, dễ nhầm lẫn a~
\*\*\*
Lồng son phát ra tiếng vang, Cơ Thiếu Khiêm chẳng buồn nâng mắt... y thừa biết người đến là ai.
\-Hahaha....
Giản Thiếu Vân cười nhẹ, bước đến chỗ Cơ Thiếu Khiêm.
Nhìn vẻ mặt hờ hững không để tâm chính mình vào mắt của y, tức giận trong lòng Giản Thiếu Vân càng lớn.
Người này! Lấy tư cách gì hờ hững?!
Lấy tư cách gì không để tâm?!
Rõ ràng...
\-Thiếu Khiêm ~
Thân thể Cơ Thiếu Khiêm run rẩy.
Giản Thiếu Vân bước qua,cúi người, đưa tay mạnh mẽ nâng cằm y lên, để đôi mắt y nhìn thẳng vào chính mình.
Thấy trong mắt y ngoài chán ghét chỉ có ghê tởm, Giản Thiếu Vân cười càng khoa trương, càng điên cuồng.
Hắn bóp mạnh cằm của Cơ Thiếu Khiêm, một tay mơn trớn xuống vùng cổ... dừng một chút rồi đi xuống đầu gối mềm nhũn, nhẹ nhàng xoa nắn...
\-Thiếu Khiêm ~ Huynh biết không ~ Một con sủng vật thích chạy trốn.... đều sẽ bị chủ nhân đánh gãy chân... thích cào cấu, sẽ bị chủ nhân nhổ móng vuốt... thích cắn xé, sẽ bị chủ nhân nhổ răng nanh… thích nhìn loạn sẽ bị chủ nhân móc mắt... thích bay lượn... sẽ bị chủ nhân bẻ gãy cánh...
\-Cho nên... là sủng vật, huynh phải học cách ngoan ngoãn... nếu không...
Bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn cần cổ nõn nà, tựa như chỉ cần dùng một chút sức lực... nó sẽ gãy .
Bàn tay vô tình hữu ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262194/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.