\-Đây là đâu vậy? Tối quá.
Cơ Y Lệnh huơ huơ xung quanh, bởi vì không gian quá tối, y cái gì cũng không thấy a.
\-Y Lệnh.
Bên cạnh vang lên tiếng nói dịu dàng. Bàn tay được một bàn tay to hơn bao bọc, biết là Lâm Vong còn ở đây, Cơ Y Lệnh liền an tâm.
\-Vong sư huynh, chúng ta .... đi bên nào a?
Bóng tối che mắt, y không tìm thấy đường ra.
\-Theo ta...
Lâm Vong nắm tay Cơ Y Lệnh, một bên triệu hồi trường cung để dò đường. Nơi này quá tối, hai người đều cẩn thận bước từng bước.
Có vẻ đây là một hang động, đất đá bên dưới khá gồ ghề, thạch nhũ trên vách động cũng lồi lõm.
\-A!
Cơ Y Lệnh sảy chân , theo quán tính mà ngã về phía trước.
Không có đau đớn như tưởng tượng, thân thể y đã bị người bên cạnh ôm trọn.
Cơ Y Lệnh cảm thấy trái tim của mình đập gia tốc, mặt cũng hơi nóng, may mà xung quanh rất tối... nên Lâm Vong không biết mặt y đỏ lên a.
\-Cẩn thận một chút.
Lâm Vong ghé sát tai Cơ Y Lệnh cẩn thận nói.Lúc Cơ Y Lệnh muốn giãy giụa khỏi cái ôm ấp thì Lâm Vong như nhìn thấy ý đồ của y, nói.
\-Ở đây rất tối, dễ ngã lắm, vậy nên đệ vẫn là ở trong lòng ta đi.
Giọng nói Lâm Vong quá dịu dàng, Cơ Y Lệnh cũng luyến tiếc rời khỏi cái ôm ấp áp này... nhưng mà y ngượng a!
Cơ Y Lệnh cảm thấy may mà nơi này chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262189/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.