Cơ Y Lệnh nghĩ, mình hẳn là đã bị ma ám!
Nếu không... tại sao lại lạnh sống lưng từng trận , còn cảm thấy có tiếng hít thở bên mình? Lại còn phả gió lạnh vào mặt y! Cơ Y Lệnh vô thức túm chăn bông, nhưng không ngờ bàn tay lại không thể cử động.
Cơ Y Lệnh buông tay.
Haha, y cũng đâu bị ma ám? Chỉ là bị bóng đè thôi còn gì?
Bóng đè.
Là bóng đè thôi.
Không cần sợ!
Cơ Y Lệnh tự an ủi dưới đáy lòng, làm lơ đi những tiếng hít thở và từng trận gió lạnh, sau đó từ từ thiếp đi.
Cơ Y Lệnh vốn nghĩ, đã thấy những thứ kinh khủng bên ngoài, đêm nay hắn chắc là sẽ không ngủ được , ai ngờ... y ngủ một giấc cũng khá yên ổn.
Từ trong giấc mộng, Cơ Y Lệnh tỉnh giấc , đôi mắt hổ phách còn có chút mơ màng vì chưa thật sự tỉnh, Cơ Y Lệnh ngốc ngốc ngẩng đầu lên.
"Rầm!! "
Cơ Y Lệnh cuốn chăn, lăn xuống giường.
\- Ngươi, ngươi, ngươi!
Cơ Y Lệnh chỉ vào người trên giường, ngươi ngươi nửa ngày không nói được nên câu hoàn chỉnh.
\-Mặt đất rất lạnh, ta sợ ngươi sinh bệnh.
\-Ta, ta, ta....
Cơ Y Lệnh thật sự là không biết nên tiếp lời như thế nào, người ta là có ý tốt... cũng, cũng không thể mắng đi? Đánh cũng đánh không thắng....
Cơ Y Lệnh :.... Bảo bảo giận nhưng bảo bảo không có chỗ chút giận.
\-A! Chủ nhân! người, người bị đá xuống giường?
\-Thu lại cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-roi-ta-cung-phan-dien-dam-luyen-ai-mong/3262179/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.