Chương trước
Chương sau
Lý Mộ Phong bước lên một bước, trên mặt tuy có vẻ hơi nôn nóng nhưng nhiều hơn lại là kiêu ngạo bất tuân, âm thanh lưu sướng không che đi sự tự tin ngạo mạn:" Mạc gia chủ, tiểu bối tuổi nhỏ nhưng vẫn được phụ thân hết lòng dạy dỗ, tuy nhiều lúc không hiểu chuyện nhưng đạo lý một ngày vợ chồng, trăm năm phu thê, tiểu bối vẫn hiểu. Huống chi, nhân lúc người khác gặp khó khăn lại bỏ đá xuống giếng, tiểu bối làm không được... Hôm nay, Mạc gia chủ vì sót thương tiểu bối mà vội vội vàng vàng đến từ hôn, tiểu bối hết lòng cảm kích. Chỉ là, Mạc Viễn công tử bây giờ thương thế nghiêm trọng, vẫn là nền an tỉnh nghỉ ngơi, không cần phải gấp gáp về hôn ước. Huống chi, tiểu bối tin rằng, nếu đã có duyên, tất sẽ ở bên nhau."

Mạc Hồng Yên híp mắt nhìn Lý Mộ Phong, Hàn Quốc Kiên cũng không nhịn được nhìn sang, trong mắt toát lên nồng đậm nghi hoặc.

" Ý Ân nhi là, bằng lòng cùng Mạc nhi kết thành phu thê?"

" Kết thành phu thê thì hãy còn quá sớm, theo tiểu bối nghĩ, hôn ước vẫn là nền đợi Mạc công tử tỉnh lại, sau đó song phương cùng nhau quyết định."

" Vậy nếu, ta nói là, nếu như Mạc nhi cháu ta không tỉnh lại, Ân nhi, con sẽ chờ cả đời?" Mạc Hồng Yên ý vị sâu xa, nhìn thẳng vào Lý Mộ Phong, nhép mép hỏi.

Lý Mộ Phong nghe vậy, trong lòng cười nhạt. Mạc gia chủ đây là, quyết tâm từ hôn a...

" Chờ cả đời? nếu ta thân không màng chữ hiếu, tất nhiên nguyện ý làm hòn vọng phu, chờ đợi Mạc Viễn công tử tỉnh dậy. Chỉ tiếc tiểu bối trên có cha mẹ cần phụng dưỡng, dưới có em nhỏ cần yêu thương. Tất nhiên không thể vì nỗi lòng ích kỷ, một mực khiến cha mẹ đau lòng, không cháu không chắt. Tiểu bối nguyện chờ Mạc công tử ba năm, ba năm sau, nếu Mạc công tử vẫn chưa tỉnh lại, ta đã tròn trách nhiệm của chữ tín. Ta và Mạc công tử, tất nhiên nên từ hôn, trả lại tự do đôi bên. "

" Tốt, tốt... Hàn huynh, huynh quả thật sinh ra một hảo nhi tử. Vậy theo lời Hàn Ân, chúng ta đợi."

Mạc Hồng Yên cười to, nói xong một tràn rồi dứt khoát đứng dậy, cùng Hàn Quốc Kiên chào tạm biệt rồi dứt khoát đi ra khỏi Hàn gia, một mạch trở về Mạc gia.

Mạc Hồng Yên vừa đi, Lý Mộ Phong lập tức cảm nhận được ánh mắt nghi hoặc lại tò mò, như có như không lướt qua người mình. Cố áp chế cảm giác hồi hộp, Lý Mộ Phong tiếp tục trổ tài diễn xuất, hai tay khoanh trước ngực, nhép mép khinh thường. Thậm chí còn nhìn theo bóng lưng của Mạc Hồng Yên mà phỉ nhổ:" Ngu xuẩn."

Lý Mộ Phong xoay người, học theo điệu bộ thường có của Hàn Ân, chạy lại ôm cánh tay Hàn Quốc Kiên nũng nịu cầu khen:" Phụ thân~ người thấy lúc nãy ta biểu hiện thế nào, hả hả hả." Hàn Quốc Kiên yêu thương đại nhi tử vô cùng, thấy dáng vẻ này của y, lập tức tâm mềm như nước, nghi hoặc trong lòng mạnh mẽ bị ép xuống, đưa tay lên xoa đầu Hàn Ân, còn nhịn không được táy mấy tay chân mà nhéo má cưng chiều y một cái.

Lý Mộ Phong bộ dáng hưởng thụ, không đợi Hàn Quốc Kiên hỏi, miệng đã không ngừng khinh bỉ:

" Phụ thân, Mạc Viễn kia thật là ngu ngốc, vậy mà cọ xát cũng dẫn đến trọng thương, chẳng chút nào là xứng với ta. Hắn chính là thứ phế vật không nên thân. Hừ."

Hàn Quốc Kiên nghe vậy nhướng mày, hỏi:" Vậy sao con còn kiên quyết không từ hôn, miệng lưỡi đối đáp cũng rất trơn tru."

Lý Mộ Phong bĩu môi: " Lão gia hỏa Mạc gia kia cho rằng con bị ngu sao? Từ hôn, người vừa mới bị thương đã vội vàng từ hôn, Bạch Nghị ca ca nghe tin này, chắc chắn sẽ hiểu lầm nhân phẩm của con, Lão Mạc kia nhất định là cố ý chia rẽ."

" Ngươi đó, suốt ngày Bạch Nghị ca ca, Bạch Nghị ca ca, còn chưa gả sang đấy mà tâm tư đã hướng ra ngoài cửa rồi. Lúc nãy không nghe sao, Bạch Nghị sắp kết hôn, còn đang tuyển người kìa."

Lý Mộ Phong khinh bỉ lại kiêu ngạo chẩu môi:

" Ta và Bạch Nghị ca ca vốn là trời sinh một đôi, ta ưu tú như vậy, Bạch Nghị ca ca sao có thể thú người khác? Bọn họ xứng sao, bọn chúng có chỗ nào có thể vượt qua con? Lão bất tử kia nói vậy, tám phần là lừa con. Đường đường là Đích tử Hàn gia, còn lâu con mới bị lừa."

Hàn Quốc Kiên hiểu rõ nhìn nhi tử, quả thật là có vốn luyến để kiêu ngạo, nhi tử của hắn, không chỉ nhan sắc đẹp đẽ đáng yêu, tính cách tuy có chút kiêu ngạo tùy hứng nhưng vẫn đáng yêu chán, thậm chí tu vi hay linh căn đều thuộc loại cực phẩm, lại chung tình một lòng một dạ, Bạch Nghị kia không phải lòng Ân nhi, quả thật là không bằng người mù bẩm sinh, ngu xuẩn đến chết người.

Hàn Quốc Kiên yêu thương xoa đầu Lý Mộ Phong, sau đó thả hắn rời đi, bản thân mình thì quay người đến thư phòng, triệu tập một số thủ hạ, bắt đầu sắp xếp rạp bẫy, hôm nay Mạc Hồng Yên chơi hắn như vậy, sao có thể dễ dàng buông tha, hắn đường đường là gia chủ Hàn gia, nếu không lột được của Mạc Hồng Yên một tầng da, hắn chung quy khó lòng mà hả giận.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.