Bạch Chi Viên trợn tròn mắt. Vương Hướng Lan nhíu mày, đôi mắt ánh lên sự chán ghét đến cùng cực.
Thị vệ chạy đến giữ tay Vương Diệp lại.
"Ngươi đến đây làm gì?" - Bạch Chi Viên gượng nói hết câu.
Lại sắp xảy ra cảm giác không thể điều khiển cơ thể. Hắn chỉ muốn Vương Diệp mau chóng rời khỏi đây. Hắn sợ hắn lại làm tổn thương y nữa mất.
Vương Diệp không nói một lời, nhìn chén canh ở cạnh tay Bạch Chi Viên. Y cắn vào vai thị vệ, bước đến đoạt lấy, nuốt trọn nó.
Nóng đến muốn phỏng, Vương Diệp vẫn nhíu mày nuốt nhanh. Không kịp, y sặc nước canh, ngã khụyu xuống đất ho sặc sụa.
Thị vệ bả vai bị cắn đến bật máu, muốn chạy đến ngăn Vương Diệp nhưng bị Vương Hướng Lan ra tay trước.
Ả đứng bật dậy, gương mặt dữ tợn hét lớn.
"Ngươi làm cái quái gì vậy hả!?"
Ả nhào đến bên Vương Diệp, giật tóc y, vật y xuống đất trong khi y vẫn đang ôm lấy cổ họng mà ho.
Bạch Chi Viên nhìn một mớ loạn, chạy đến đẩy Vương Hướng Lan té ngã. Nhìn Vương Diệp sặc một mặt đỏ au, bàn tay hắn gắng gượng đặt lên lưng y vỗ nhẹ, truyền một chút lực cho y bình tĩnh, chính mình cũng nén lại cố gắng mà điều khiển cơ thể.
Vương Diệp dần hít thở đã thông, bên tai lại vang lên âm thanh.
"Xong rồi thì ngươi nhanh trở về đi."
Y nuốt nước bọt, liếc nhìn Bạch Chi Viên. Y cảm nhận sự biến hoá nhẹ nhàng trong cơ thể, gắng gượng chạy thật nhanh ra ngoài, bỏ mặc Vương Hướng Lan đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-khong-co-nu-chu-bach-lien-hoa/763589/chuong-15-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.