Cuối cùng Thẩm Long Ngọc vẫn không tính toán với Mộ Phong Vân.
Khi cả hai người vừa trở về viện tử liền nhìn thấy có một đệ tử chạy đến một cách vội vàng và nói rằng có vài môn phái khi không tự dưng gây chuyện, miệng lưỡi của lão nhân gia Khưu sư thúc không quá nhanh nhẹn nên đã gọi Thẩm Long Ngọc đến đó giúp đỡ.
Dường như những môn phái kia cũng đã từng nhìn thấy công phu ngụy biện của Thẩm Long Ngọc, không chừng những lão đầu kia sẽ cảm thấy vô cùng tức giận khi nhìn thấy hắn ta, thậm chí những lão ấy còn quên cả cách cãi nhau.
Sau khi đại sư huynh rời đi, Mộ Phong Vân đã tự mình xem lại tâm pháp vài lần rồi lại phá hoại một số loài hoa cỏ ở trong viện tử, hắn cảm thấy quả thật bản thân hắn không thể lười biếng như vậy được nên liền khoanh chân ngồi ở trên một tảng đá xanh trong viện tử và bắt đầu nhập định.
Sư thúc dạy rằng trong lúc tu luyện phải hết sức tập trung, ngưng thần tĩnh tâm và không được nghĩ ngợi lung tung, thế nhưng Mộ Phong Vân rõ ràng không thể tập trung đến mức này, từ lúc vừa nhắm mắt lại thì hắn đã bắt đầu làm những điều ngược lại. Hắn lúc thì cảm thấy hối hận vì không xem thêm vài trang sách, lúc thì lại tự hỏi chính mình nên quay trở về như thế nào. Lúc sau lại nghĩ rằng Thẩm Long Ngọc chính là boss cuối rồi lại cảm thấy lo lắng.
Tuy rằng cả hai người chỉ mới qua lại được vài ngày ngắn ngủi nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-yeu-su-huynh-phan-dien/175627/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.