Đối với câu hỏi về hành tung của anh chủ, toàn bộ nhân viên quay ra nhìn nhau rồi thuật lại mọi thứ bản thân nhìn thấy.
Không phải là do không muốn chạy ra giúp anh chủ nhưng cơ bản là họ không dám giúp bởi người đó có tiếng nói ở cái đất này. Chưa kể ở ngoài cửa còn có một loạt những kẻ cao to lực lưỡng, hình như là vệ sĩ. Ai không biết thì có khi nghĩ là băng đảng xã hội đen đến đây thanh lý lẫn nhau cũng nên.
Phạm Gia Hân thở dài, bây giờ cô cũng chỉ biết chờ đợi chứ chẳng biết làm gì hơn. Bản thân bọn họ không phải những người lắm tiền nhiều của hay quyền thế to có sức ảnh hưởng. Đối với những người thuộc tầng lớp như Lê Hữu Quân, bớt dây dưa vẫn là tốt nhất, nhất là những người tùy hứng làm theo ý thích như gã ta.
Khi Phạm Gia Hưng ra khỏi xe của Lê Hữu Quân và bước vào quán trà sữa, anh ta đã thấy vẻ mặt bất thiện khác hẳn thường ngày của chị mình. Ít nhất mấy tháng đến đây nét mặt chị ấy cũng luôn cười chứ không căng như bây giờ. Cái cảm giác mà chị ấy mang lại lúc này cũng không khác gì một phụ huynh đang chờ đứa con ham chơi về nhà trễ còn không thèm báo một tiếng.
Đã vậy toàn bộ nhân viên đang có mặt lúc này còn rủ nhau đứng sau lưng chị ấy nữa, trông cái cảnh có khác gì dân anh chị trong phim không cơ chứ.
Hôm nay anh ta đã phải chảy mồ hôi lạnh suốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-phao-hoi-hanh-trinh/2437777/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.