Phạm Gia Huân tỉnh lại thì bản thân đã về nhà, hiện tại đã ở trong phòng. Chắc chắn là hôm qua cậu út Nhậm Quý đã lái xe đưa hắn về, dù sao họ vốn đi cùng một xe mà.
Nhìn đàn mèo đang cuộn người nằm ngủ trên giường mình, Phạm Gia Huân hoàn toàn không có chút tinh thần gì gọi là bắt đầu ngày mới, hắn nhẹ nhàng kéo một con mèo nằm gần nhất lại sát bản thân rồi ôm nó tiếp tục ngủ.
Thời gian đến bữa tiệc còn nhiều ngày, Phạm Gia Huân và cậu út vẫn thường xuyên ra ngoài ôm theo mèo đi dạo. Cứ ba lần như thế sẽ có hai lần có những người khác đến bắt chuyện với Nhậm Quý, Phạm Gia Huân sẽ luôn dùng những cái cớ khác để tránh mặt đi.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, Phạm Gia Huân đã chú ý hơn về thức ăn, nước uống và uống thuốc đúng giờ, trước khi ra khỏi nhà thì hắn cũng mang theo thuốc đau dạ dày bỏ vào trong túi, tin rằng chỉ cần không ăn hay uống phải những thứ phải kiêng thì tuyệt đối sẽ không xảy đến vấn đề gì.
Lần tách ra với Nhậm Quý này lại khác với những lần tách ra khác, Phạm Gia Huân bế mèo ú đi lang thang một lúc, đến khi mệt liền chọn một ghế đá mà ngồi nghỉ ngơi. Phạm Gia Huân không hề hay biết bản thân đã bị Lý Huỳnh Long theo đuôi một hồi.
Bản thân Lý Huỳnh Long không biết vì cái gì lại muốn đi theo thanh niên ôm mèo ú kia, cho đến lúc hắn ngồi xuống ghế đá thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-phao-hoi-hanh-trinh/2437501/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.