Tô Diên nghĩ có lẽ bản thân cô nên gọi điện về nhà nói ra chuyện mình đã phẫu thuật cắt bỏ tử cung, chỉ là chuyện thời gian qua làm gì, ở đâu thì không nói. Không ngoài dự liệu, cha mẹ thông qua điện thoại gào thét cô thế này thế kia, đòi thông tin người cô đã cho tử cung để đòi ghép lại như cũ cho cô. Tô Diên nói rằng bản thân cắt bỏ chứ không phải hiến. Khi đó cha mẹ cô từ bỏ chuyện muốn tìm người để đòi ghép lại tử cung cho cô. Nhưng thay vào đó, họ bắt đầu gào thét cô bất hiếu thế này thế nọ.
Đã chuẩn bị tinh thần, cũng biết trước kết quả nhưng cô vẫn thất vọng, cha mẹ vẫn luôn muốn kiểm soát mọi thứ xung quanh cô, điều khiển cô như một con rối. Khi cô đi lệch khỏi kế hoạch thì ngay lập tức sẽ trở thành một thứ gì đó kinh khủng, xấu xa, ghê tởm, gớm ghiếc cần phải tránh xa và đáng bị lên án, ghét bỏ.
Tô Diên nói: "Có phải đối với cha mẹ, không có tử cung thì không phải con hai người?"
Mẹ cô quát lại: "Không có tử cung thì mày đẻ kiểu gì? Con gái mà không thể để thì có giá trị gì?"
Tô Diên biết bản thân không hợp với cha mẹ, cũng có quyết định của mình. Không hiểu sao cha mẹ cô cứ giữ khư khư cái nhận định 'nhất định phải có đời sau' như thể không đẻ được thì sẽ chết không bằng.
Tô Diên trước không hiểu, bây giờ căn bản là càng không muốn hiểu.
Tô Diên tháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-phao-hoi-hanh-trinh/2437359/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.