Hệ thống đương nhiên hạnh phúc, không những bên này Phạm Gia Huân có thể thu thêm đồ vào kho chứa, mà bên Ân Lam cũng đã từ bỏ ý định qua dinh thự của Kiều Nhữ Anh bàn chuyện nhân sinh và vị thế của tình yêu trong sự hạnh phúc của đời người.
Hệ thống tâm tình hớn hở kiểm kê lại kho chứa trong dòng đời vạn biến. Cũng may thế giới nhiệm vụ đầu tiên là tương lai tinh tế, Quân Lăng Việt lại là Công tử nhà có quyền có tiền có thế, thu thập hàng hóa nhiều thế này thì các thế giới sau sẽ nhàn hạ một chút. Chỉ cần không để nhân vật chính và những người xung quanh nhân vật chính nhìn thấy, dưới tình trạng không ảnh hưởng đến cốt truyện thì nó sẽ cho Phạm Gia Huân sử dụng những thứ này. Tất nhiên nếu kịch bản nát luôn rồi thì nó cũng sẽ để cho ký chủ sử dụng, chỉ cần không lộ ra cái kho của nó là được.
Cơ mà kiểm kê một hồi xong, hệ thống lại có chút lo lắng. Bây giờ sao không thấy kịch bản nhìn từ phía Ân Lam có động tĩnh, chẳng lẽ làm việc? Đi ngủ? Nếu không thì tại sao lại không có chút kế hoạch hay dự định gì trong đầu? À mà thôi kệ, nước đến đất ngăn, binh đến tướng chặn.
Ê khoan, đó là tác phong của nó. Còn tác phong của Phạm Gia Huân thì hình như là 'người ta thì nước đến chân mới nhảy, còn hắn thì chờ nước dâng qua cổ sẽ bắt đầu lặn'. Không hiểu sao nó có cảm giác rất nồng đậm rằng thế giới này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-phao-hoi-hanh-trinh/152551/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.