Editor: Tĩnh
Sáng sớm hôm sau, thôn trưởng hấp tấp tìm tới cửa.
Sở Diệp mở cửa, nhìn thấy thôn trưởng lo lắng sốt ruột, có chút nghi hoặc, “Thôn trưởng, xảy ra chuyện gì sao?”
Thôn trưởng nhìn Sở Diệp, có chút rối rắm nói: “Diệp thiếu, ngươi không xảy ra chuyện gì đi.”
Sở Diệp lắc đầu, nói: “Không có việc gì a!”
“Ngày hôm qua có người nhìn thấy, một đám Ngân Sí Ong bay đến nhà ngươi.” Thôn trưởng thật cẩn thận nói.
Sở Diệp tươi cười, thẳng thắn nói: “Không có việc gì, ta khế ước một con Ngân Sí Ong, ngày hôm qua hắn mang theo một đám tiểu đệ tới đầu nhập vào ta.”
Sở Diệp thầm nghĩ: Hắn muốn ủ mật ong, tất nhiên là phải muốn thả Ngân Sí Ong đi ra ngoài thải mật, trong lúc ong đi thải mật, tất nhiên sẽ chọc người khác chú ý, nếu giấu không được, còn không bằng đơn giản thẳng thắn nói cho thôn dân.
Thôn trưởng có chút kinh ngạc nhìn Sở Diệp, “Diệp thiếu ngươi khế ước một con Ngân Sí Ong?”
Thôn trưởng cũng nghe thôn dân nhắc tới Sở Diệp đi trong núi tìm kiếm Hồn Sủng, nguyên bản cho rằng thất bại, không nghĩ lại thành công.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Không tồi.”
Thôn trưởng có chút bội phục, nói: “Nguyên lai Diệp thiếu đã là Hồn Sủng Sư, lợi hại lợi hại.”
Thôn trưởng thầm nghĩ: Tuy rằng Sở Diệp khế ước chỉ là Ngân Sí Ong, nhưng nếu khế ước thành công, cũng coi như là đi vào hàng ngũ Hồn Sủng Sư, chỉ là khế ước một con Ngân Sí Ong, tiền đồ đại khái hữu hạn.
Sở Diệp cười, nói: “Đùng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/216821/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.