Editor: Tĩnh
Tuy Tư Không Minh lão tổ sớm đã phát hiện không ổn, cùng ứng đối cũng coi như là kịp thời, nhưng nạn châu chấu vẫn là như hoa mở mùa xuân mà xảy ra.
Đại lượng châu chấu cũng đã bắt đầu tiến vào hoang dã, khắp nơi gặm nhắm thảm thực vật.
Sở Diệp thông qua lưu ảnh thạch, mà nhìn thấy đại lượng châu chấu đang bay khắp nơi, nhíu mày nói: “Đám châu chấu này hình như có không ít con có màu sác lạ."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Trong đám châu chấu có xuất hiện Cự Xích châu chấu.”
Loại Cự Xích châu chấu này, có thể tích lớn hơn châu chấu bình thường khoảng ba bốn lần, loại châu chấu này có sức ăn rất lớn, lực công kích và khả năng phòng ngự của chúng rất cao, nơi mà chúng đã đi qua, sẽ không còn một ngọn cỏ.
Châu chấu ăn càng nhiều thì phản hồi lực lượng của chúng sẽ càng lớn, số trứng nở ra sẽ càng nhiều. Mà loại Cự Xích châu chấu này là lần đầu bọn họ gặp hẳn là loài mới.
Lâm Sơ Văn nhìn hình ảnh, nói: “Nạn sâu bệnh lan nhanh như vậy, sớm muộn gì sẽ lan tràn đến Lưỡng Giới Thành."
Sở Diệp híp mắt, nói: “Thật là phiền toái!”
Lâm Sơ Văn chống cằm, thầm nghĩ: Không Minh lão tổ hiện tại sợ là đã sứt đầu mẻ trán. Dù cho là lão tổ hô mưa gọi gió, thì khi gặp nạn sâu bệnh cũng khó mà giải quyết.
Lâm Sơ Văn cùng Sở Diệp nói chuyện, thì một đạo tin tức được truyền tới.
Sở Diệp xem xét tin tức được truyền tới, nhướng mày, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1155075/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.