Chương trước
Chương sau
Editor: Tĩnh
“Chạy.” Sở Diệp vừa nói liền mang theo Lâm Sơ Văn hướng tới một bên thông đạo chạy tới.
Sở Diệp chạy đến một nửa, liền cùng Lâm Sơ Văn đồng thời đem tất cả Hồn Thú thu vào Hồn Thất.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà mất đi đối thủ, liền hướng tới Sở Diệp và Lâm Sơ Văn mà đuổi theo, Sở Diệp kịp thời dẫn động cấm chế.
Thông đạo trong cung điện ngầm bốn phương thông suốt, Sở Diệp chọn thông đạo là nơi có khá nhiều trận văn, Tam Đầu Hóa Cốt Xà một đường truy theo, Sở Diệp lập tức kích hoạt cấm chế công kích trong thông đạo, tức khắc vô số cấm chế tấn công lên người cự mãng.
Cấm chế uy lực không phải là nhỏ, một đám cấm chế nổ tung, trên người cự mãng lại nhiều không ít vết thương.
Cự mãng giận dữ, hướng tới Sở Diệp phát ra một trận giận gào.
Sở Diệp tay mắt lanh lẹ lấy ra một trương quyển trục bạo phá, ném vào trong miệng cự mãng.
Sở Diệp ném bạo phá quyển trục ra, là mua được ở một cửa hàng ở Lưỡng Giới Thành, nó là được một luyện khí sư cao cấp chế tạo ra, giá cả xa xỉ, cả một cửa hàng chỉ duy nhất một quyển trục này giá tới 50 vạn đồng vàng.
Nếu không phải trước đó, khi đi lấy truyền thừa đã bán được bán một đám vật tư, thì Sở Diệp căn bản là không mua nổi quyển trục.
Trước khi tới đây Sở Diệp lo lắng sẽ gặp được Tam Đầu Hóa Cốt Xà, vì để ngừa vạn nhất, mới cố ý mua quyển trục, kết quả hiện tại quả thực đúng là cần dùng tới.
Bạo phá quyển trục nổ tung, một cái đầu của Tam Đầu Hóa Cốt Xà đã chia năm xẻ bảy, còn bị thương không nhẹ.
Sở Diệp nhìn tình huống của Tam Đầu Hóa Cốt Xà, tức khắc đại hỉ, thầm nghĩ: Đúng là không uổng phí hắn tốn 50 vạn đồng vàng mua bạo phá quyển trục, hên là nó có hiệu quả.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà bị mất đi một cái đầu, thực lực liền giảm đi.
Sở Diệp đem Tiểu Bạch từ trong Hồn Sủng phóng ra, Tiểu Bạch nhìn thấy Tam Đầu Hóa Cốt Xà bị thương liền đại hỉ, hướng tới phía cự xà mà chạy.
Tiểu hồ ly không cam lòng yếu thế, cũng vọt qua, Tiểu Thải trước đó bị dọa cho phá gan, nhưng nay khi nhìn thấy Tam Đầu Hóa Cốt Xà một thân là máu, thì đã trấn định hơn rất nhiều.
Tiểu Bạch một ngụm cắn vào phần cổ của Tam Đầu Hóa Cốt Xà, bắt đầu điên uổng hút máu.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà có được huyết mạch của viễn cổ yêu thú, mà bên trong máu lại ẩn chứa đại lượng tinh hoa, đối với Tiểu Bạch mà nói máu của Tam Đầu Hóa Cốt Xà chính là thứ đại bổ.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà không ngừng đổi phương hướng công kích, ý đồ muốn đen Tiểu Bạch đánh bay ra, Tiểu Bạch không ngừng động đậy thân thể, tránh né công kích của tam đầu xà.
Tiểu Thải bay đến phía trên đầu của Tam Đầu Hóa Cốt Xà thêu dệt ra một mảnh rừng thây biển máu, Tam Đầu Hóa Cốt Xà bỗng nhiên hướng tới vách tường mà vọt qua.
“Con rắn này nó bị điên rồi sao?” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Không phải, ảo thuật của Tiểu Thải có tác dụng.”
Hung thú bị thương càng nặng, ý chí càng thấp, tam đầu xà luân phiên bị cấm chế công kích, lại bị quyển trục bạo phá nát một cái đầu, chiến lực đã giảm đi rất nhiều, tam đầu xà đã hoàn toàn tiến vào trạng thái điên cuồng.
Thấy ý chí của con rắn kia đã rơi vào trạng thái rối loạn, cho nên Tiểu Thải đã thừa cơ hội.
Tiểu Thải sau khi thêu dệt xong ảo cảnh, tam đầu xà liền đem vách đá trở thành đối thủ, trực tiếp vọt qua.
Sở Diệp híp mắt, nói: “Vậy càng tốt."
Tam đầu xà đụng phải vách đá, kích hoạt cấm chế trên vách tường, lại lần nữa bị cấm chế công kích.
Cự mãng bị cấm chế công kích, rất nhanh đã thanh tỉnh lại, ý thức được chính mình bị chơi, cự mãng thẹn quá thành giận.
Tiểu Thải thấy chính mình bị theo dõi, dọa chạy trối chết.
Tiểu Ngân mang theo ong đàn hướng tới cự mãng phát động Sóng Âm Công Kích, Tiểu Ngân cấp bậc không yếu, thủ hạ lại có mấy chỉ đã là Chiến Tướng phụ trợ, nên khi phát động Sóng Âm Công Kích uy lực sẽ là cực đại.
Tiểu Bạch từng ngụm từng ngụm mút máu của Tam Đầu Hóa Cốt Xà, cự mãng trước trúng ảo thuật của Tiểu Thải, sau lại bị Tiểu Ngân dùng Sóng Âm Công Kích, nên cũng không còn hơi sức mà đi quan tâm Tiểu Bạch có còn đang hút máu của nó hay không.
Tiểu Bạch thấy cự mãng cư đang không để ý đến nó, thì lại càng thêm ra sức hút máu.
Sở Diệp ẩn ẩn cảm thấy thân thể của Tam Đầu Hóa Cốt Xà giống như đang bị hút khô từng chút, vậy thì cũng đúng rồi nhìn thân hình Tiểu Bạch đi giờ đã tròn xoe rồi kìa.
Tiểu hồ ly không ngừng dùng móng vuốt để tấn công một cái đầu khác của Tam Đầu Hóa Cốt Xà, Tiểu Ngân triệu tập ong đàn tiếp tục phát động Sóng Âm Công Kích.
Sở Diệp nhìn cùng Hóa cốt Xà đang dây dưa cùng mấy đứa nhóc, thầm nghĩ: Hắn đã tận lực làm suy yếu con Hóa Cốt Xà kia rồi, việc còn lại là trong cậy vào đám nhóc thôi.
Lâm Sơ Văn hướng tới Hóa Cốt Xà, ném ra một lọ dược tề, dược tề rơi vào một trong ba cái đầu của cự mãng, miệng vết thương của tam đầu xà toát ra một mùi khét.
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: “Đó là cái gì?"
“Hủ Cốt dược tề.” Hủ Cốt dược tề tác dụng là làm cho miệng vết thương càng trở nên trầm trọng hơn, nếu giờ đây tam đầu xà còn ở thời kỳ đỉnh cao thì Hủ Cốt dược tề sẽ không có tác dụng gì, nhưng giờ đây tam đầu xà đang bị thương, nhờ đó Hủ Cốt dược tề sẽ phát huy được tác dụng.
Lâm Sơ Văn lại hướng tới Hóa Cốt Xà ném ra một lọ dược tề, tam đầu xà muốn tránh, nhưng thân hình nó lại không nghe lời nó.
“Lần này là cái gì?” Sở Diệp hỏi.
“Trì Hoãn dược tề.” Trì Hoãn dược tề có tác dụng làm tê liệt hệ thần kinh của hung thú, khiến khả năng phản ứng của chúng bị chậm lại.
Trì Hoãn dược tề hiệu quả không tệ, Lâm Sơ Văn không ngừng lấy ra dược tề, hướng tới Hóa Cốt Xà mà ném qua, Lâm Sơ Văn lấy ra dược tề, có tác dụng làm tê liệt thàn kinh, có loại làm cho thần chí bất minh, có loại là ăn mòn...... Một lọ dược tề tác dụng có lẽ sẽ là không lớn, nhưng đằng này có tới tận mười mấy lọ dược tề khác nhau, do đó chiến lực của Hóa Cốt Xà đã bị suy yếu không ít.
Hơi thở của Hóa Cốt Xà không ngừng giảm xuống, Sở Diệp bảo Tiểu Bạch cùng mấy đứa nhóc không cần cùng tam đầu xà đối đầu trực diện.
Hóa Cốt Xà thấy Tiểu Bạch và mấy con Hồn Thú khác đang bỏ chạy thì lập tức đuổi theo, Sở Diệp thấy Hóa Cốt Xà trúng kế, lập tức dẫn động cấm chế trong thông đạo.
Tam Đầu Hóa Cốt Xà tuy lợi hại, nhưng liên tục bị tấn công hơi thở cũng đã dần suy yếu.
Dưới sự công kích liên tục của nhóm Tiểu Ngân Hóa Cốt Xà cuối cùng cũng chết.
Lâm Sơ Văn nhìn Hóa Cốt Xà ầm ầm ngã xuống đất thở dài nhẹ nhõm một hơi, nói: “Cuối cùng cũng đã chết a!"
Sở Diệp gật đầu, nói: “Chắc là đã chết!”
Sở Diệp lấy ra la bàn nhìn nhìn, quang điểm đại diện cho Hóa Cốt Xà đã biến mất.
“Cuối cùng đã chết.” Lâm Sơ Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi, hung thú hắn đã gặp không ít, nhưng con Hóa Cốt Xà này là con mạnh nhất mà hắn từng gặp, xém chút là đã lật thuyền trong mương.
Tiểu Bạch có chút hưng phấn liên tục nhảy tới nhảy lui quanh Hóa Cốt Xà.
Sở Diệp xem xét thi thể của Tam Đầu Hóa Cốt Xà, trên thân thể tam đầu xà có không ít trảo ấn do Tiểu Bạch lưu lại.
Tiểu Bạch là đứa ra tay cuối cùng phá ra phần da rắn móc đi lá gan của Hóa Cốt Xà.
Theo cốt truyện thì Tam Đầu Hóa Cốt Xà chính là chết ở trên tay Tiểu Bạch.
Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, nói: “Tiểu Bạch, ngươi có phải biết tam đầu xà đã cấp 8 rồi phải không?"
Tiểu Bạch nghiêng đầu, nói: “Biết.” Trên thực tế, Tiểu Bạch đó đã có gặp qua tam đầu xà này, nhưng thấy hơi thở của tam đầu xà quá mạnh nên đã bỏ chạy nên cũng không sát định rõ cấp bậc.
Sở Diệp đen mặt, nói:“Biết, vậy tại sao ngươi không nói sớm.”
Hắn nếu là biết con cự mãng này là cấp 8 chứ không phải cấp 6 thì hắn sẽ chuẩn bị càng thêm đầy đủ hơn, rốt cuộc Chiến Tướng cấp 8 cùng cấp 6 vẫn là chênh lệt rất nhiều, may mắn, nhờ có đại ân của mấy cái cấm chế trong cung điện, nếu không phải như vậy, lần này sợ là bọn họ đã lật thuyền trong mương.
Tiểu Bạch tuy rằng trong lòng chột dạ, lại là ngạnh cổ, dõng dạc nói: “Cũng không kém bao nhiêu."
Sở Diệp cắm eo cùng Tiểu Bạch nhìn nhau một hồi, Tiểu Bạch có chút biệt nữu quay đầu đi.
Sở Diệp lười cùng Tiểu Bạch so đo, lại nói ra ít thời nhắc nhở, nói: “Trải qua lần chiến đấu này, các ngươi hẳn là minh bạch, nếu đối mặt với đối thủ cường hãn thì các ngươi vẫn còn kém rất xa, nên còn cần rèn luyện rất nhiều."
Tiểu Bạch còn đắm chìm trong niềm vui giết chết tam đầu xà nhưng bị Sở Diệp nhắc nhở, trừng mắt nhìn Sở Diệp rồi chạy tới luyện yêu trì.
Vừa mới đại chiến một hồi, lại hấp thu đại lượng tinh huyết, nên trạng thái của Tiểu Bạch có chút hỗn loạn, vừa vặn có luyện yêu trì có thể bổ sung hồn lực cho Tiểu Bạch, cũng có thể trợ giúp Tiểu Bạch hổ tiêu hóa tinh huyết, Tiểu Bạch hổ chìm vào trong luyện yêu trì, nhanh chóng hấp thu năng lượng trong luyện yêu trì.
Mấy đứa nhóc khác cũng học theo sôi nổi chìm vào luyện yêu trì.
Thân thể của mấy đứa nhóc trước đó đã hấp thu đại lượng nước thuốc, nên đã đạt tới trạng thái bão hòa, nhưng sau khi đại chiến một hồi, thân thể, tinh thần đều đã bị rột rửa qua một lần, nên khi lần thứ hai hấp thu nước thuốc tốc độ đã nhanh hơn rất nhiều.
Để mấy đứa nhóc ở trong luyện yêu trì, còn Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn thì tiến hành phân chia Tam Đầu Hóa Cốt Xà.
“Vảy cứng quá!” Sở Diệp nhịn không được nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy! Vảy này có thể dùng làm hộ giáp, đây là tài liệu luyện khí tốt nhất."
Vốn dĩ Hóa Cốt Xà có được huyết mạch của thượng cổ yêu thú, máu là thứ tốt, bất quá, Tiểu Bạch đã đem tinh hoa trong máu Hóa Cốt Xà hút gần hết, mà dược tề của Lâm Sơ Văn lại khiến cho máu biến chất, giá trị của tinh huyết lại bị giảm đi không ít.
Thú cốt của Hóa Cốt Xà thì được bảo lưu hoàn chỉnh, thú cốt của Hóa Cốt Xà trắng tinh như ngọc, phẩm tướng thập phần không tồi.
Sở Diệp đánh giá nếu dùng thú cốt của Hóa Cốt Xà luyện chế sát khí, chất là có thể luyện ra sát khí có phẩm chất không tệ, mà trong người tam đầu xà quý giá nhất chính là Hồn Tinh của nó mỗi cái đầu đều có Hồn Tinh.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đã ở địa cung của Vạn Thú Điện hai tháng.
Mấy đứa nhóc ở luyện yêu trì, đã đạt được không nhỏ chỗ tốt.
Tiểu Ngân cùng tiểu hồ ly đồng thời tiến giai Chiến Tướng cấp 6, Tiểu Bạch, Tiểu Thải tiến giai tới Chiến Tướng cấp 4, Ngân Tiểu Nhị, Mặc Nắm cũng tiến giai Chiến Tướng cấp 3, Ngân Nhất, Ngân Nhị, Ngân Tam đều tiến giai Chiến Tướng cấp 2.
Trong ong đàn thì số lượng Ngân Sí Ong cấp 9 đạt tới hơn một trăm con, cấp 8 đạt tới hơn 300 con, cấp 7 có hơn một ngàn con, Sĩ cấp Ngân Sí Ong số lượng đã vượt qua ba vạn.
Lâm Sơ Văn nhìn Ngân Sí Ong, có chút phát sầu nói: “Ngân Sí Ong của chúng ta hình như có chút đáng chú ý!”
Hơn một trăm con Ngân Sí Ong cấp 9, nhiều Ngân Sí Ong như vậy cũng có thể đương mấy cùng mấy con hung thú Chiến Tướng.
Trong khi đám nhóc ở trong luyện yêu trì, thì Lâm Sơ Văn đã phối ra dược tề giúp tụi nó che giấu giai vị, Tiểu Bạch bị ẩn đi tận hai giai vị.
Chỉ cần mấy đứa nhóc không xuất hiện ở trước mắt Hồn Vương cường giả thì việc giấu diếm được Hồn Sư là dư dả, chính là ong đàn số lượng quá khổng lồ, nếu là luyện đủ số dược tề cho chúng thì hắn chắc sẽ mệt chết.
Sở Diệp cau mày, nói: “Không có việc gì, ngày thường thả một ít trong ngọc trụy không gian, một nhóm khác thì tiến vào túi linh thú rồi luân phiên thả ra thông khí."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Cũng chỉ có thể như thế.”
Sở Diệp cười cười, nói: “Lần này kiếm lớn, không biết về sau còn có được cơ duyên như vậy không."
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói; “Không cần suy nghĩ nhiều quá, cơ duyên chính là thứ khả ngộ bất khả cầu, có thể có một lần đã không tồi.
Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: “Cũng đúng.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.