Editor: Tĩnh
Ở cách đó chiến trường không xa, đang có hai Hồn Sư đang đứng quan sát trận chiến.
Tư Nam Nguyệt nhìn thi thể đầy đất, rất có hứng thú nói; “Hai người mới tới này cũng không phải là kẻ ăn chay a! Sư huynh, ngươi hình như đã lo lắng nhiều, hai người kia căn bản không cần chúng ta phải hỗ trợ."
Lưỡng Giới Thành có một hệ thống đặc thù được dùng để giám sát hung thú, có thể trinh trắc ra hướng đi của hung thú.
Hai canh giờ trước, Tư Đông Phong phát hiện có thú triều, liền mang theo Tư Nam Nguyệt cùng nhau đi tới đây xem xét tình huống, hy vọng là có thể giúp được gì đó.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn hiện giờ cũng coi như là người của Lưỡng Giới Thành, mà hai người này còn là ngày đầu tiên tới đây định cư, mà đã chết, thì đối với danh dự của Lưỡng Giới Thành sẽ có ảnh hưởng, cũng dễ dàng ảnh hưởng tới tư tưởng của những người đang định cư ở Lưỡng Giới Thành.
Tư Đông Phong cười khổ một chút, nói: “Xem như chúng ta đã xem thường bọn họ."
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn hai người bọn họ tuổi còn quá trẻ, nên Tư Đông Phong theo bản năng cảm thấy, hai người chỉ sợ là đại thiếu gia được đại gia tộc bồi dưỡng ra, tuy rằng cảnh giới cao, nhưng kinh nghiệm chiến đấu cũng không quá phong phú, thực lực cũng không ra sau, bất quá, sau khi nhìn thực lực của ong đàn cùng Tuyết Hồ phô ra, Tư Đông Phong đã cảm thấy trước đó hắn đã trong mặt mà bắt hình dong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1155016/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.