Edtor: Tĩnh
Vài ngày sau Sở Diệp lại thử mở đại môn ra lần nữa.
Sở Diệp đặc tay lên cơ quan, dốc toàn lưch rót linh hồn lực vào cánh cửa.
Thanh kiểm nghiệm trên cửa từ từ được nâng lên cho đến khi đạt đến mức yêu cầu.
Đại môn chậm rãi chấn rộng hai cánh cửa từ từ mở ra.
Sở Diệp thở dài một hơi nhẹ nhõm. “Cuối cùng cũng mở được."
Lâm Sơ Văn nhịn không được nói: “Thật là không dễ dàng".
Sở Diệp thầm nghĩ: Đúng là không dễ dàng a! Còn tiếp tục uống rượu, hắn hoài nghi chính mình có phải hay không sẽ trúng độc cồn không, Sơ Văn nói rất đúng a! Kỳ thật, đá chấn cửa cũng không có gì là không tốt, ít nhất không cần lo lắng nỗ lực của bản thân vẫn là phí công.
Bởi vì lâu năm không ai mở ra nên khi đại môn mở ra, chấn động làm bụi đất bay khắp nơi.
Đại môn mở ra một cổ linh khí nồng đậm ập vào mặt Sở Diệp làm cho tinh thần tinh thần Sở Diệp thần thanh khí sản.
“Thật thoải mái a!” Sở Diệp theo bản năng mà cảm thán nói.
Cái mật thất này cho ta cảm giác giống như khi ở phòng tu luyện, mà linh khí ở đây càng nồng đậm hơn.
Lúc trước bọn họ thêu phòng tu luyện giá một tháng là 3000, nếu đem so với chổ này thì giá ít cũng từ hai vạn đồng vàng. Nếu ở đây tu luyện một khoảng thời gian chất chấn sẽ được không ít chổ tốt.
Lâm Sơ Văn hút một ngụm linh khí, vẻ mặt hưởng thụ. “Nơi này nhất định tồn tại linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1154979/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.