Editor: Tĩnh
Hai người Sở Diệp ở lại Tương Thành nghỉ ngơi một đoạn thời gian, liền rời đi.
“Phía trước chính là Tam Dương Thành sao?” Sở Diệp nói thầm hỏi.
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
Tam Dương Thành là top 10 đại thành trì của Vân Châu, thập phần phồn hoa.
Sở Diệp nhìn cửa thành uy nga trước mặt, chỉ cảm thấy như được mở rộng tầm mắt, “Quả nhiên núi này cao còn có núi khác cao hơn a! Ta cho rằng Tương Thành đã đủ lớn, nhưng không nghĩ tới Tam Dương Thành quy mô so Tương Thành còn lớn hơn mấy lần.”
“Chúng ta vào thành đi.” Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo.”
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn mỗi người phải giao ba đồng vàng mới có thể vào thành.
Sở Diệp lắc đầu, nhịn không được cảm thán nói: “Không hổ là đại thành a! Phí vào thành cũng cao hơn chổ khác.” Phí vào thành là ba đồng vàng, vậy thường dân phỏng chừng cũng không dám vào thành, một lần vào thành phải tốn bằng tiền chi tiêu một tháng của một gia đình bình thường.
Lâm Sơ Văn cười cười, nói: “Dù sao cũng là đại thành.”
Trước đó khi nạn châu chấu xảy ra, Tam Dương Thành xuất thủ không ít Hồn Sư để tiêu diệt châu chấu. Nhờ đó mà Tam Dương Thành khong phải chịu quá nhiều tổn thất.
“Ở Tam Dương Thành có rất nhiều cửa hàng! Nếu muốn mua đồ vật vậy thì ở đây chắt là đều có đủ hết.” Sở Diệp nói.
Lâm Sơ Văn gật đầu, có chút chờ mong nói: “Hẳn là vậy.”
Ánh mắt Lâm Sơ Văn đảo quanh, hiển nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1154966/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.