Editor: Tĩnh
Vào đêm, Sở Diệp ngồi ở trước bàn cùng Lâm Sơ Văn đếm Hồn Tinh.
“Tổng cộng có một viên Hồn Tinh cấp bốn, sáu viên Hồn Tinh cấp ba, hai mươi viên Hồn Tinh cấp hai, 116 viên Hồn Tinh cấp một. Hai đứa nhóc này thật đúng là lợi hại a!” Sở Diệp nhịn không được nói thầm nói.
Nhiều Hồn Tinh như vậy, còn không phải là toàn bộ Hồn Tinh mà hắn có. Những viên hệ Mộc hệ Thủy và hệ Băng đã được lấy ra đưa cho Tiểu Ngân và Tuyết Bảo.
Lâm Sơ Văn cười, nói: " Điều nhờ có la bàn".
Lúc trước hắn dẫn Tuyết Bảo vào núi săn thú phải tốn rất nhiều thời gian để tìm được Hồn Thú thích hợp để săn.
Tìm kiếm Hồn Thú đã thập phần khó khăn rồi còn phải đề phòng Hồn Thú cấp cao. Một khi không cẩn thận Hồn Thú không săn được, mà còn rước lấy cường địch.
Nhờ có la bàn liền đơn giản hơn nhiều. Dù Hồn Thú có giỏi ẩn nấp cũng không thể thoát khỏi sự tinh trắc của la bàn. Nếu gặp Hồn Thú lợi hại thì có thể tránh đi. Còn gặp Hồn Thú thích hợp thì hầu như họ sẽ không buông tha.
Sở Diệp cong cong khóe miệng, thầm nghĩ: La bàn đúng là có tác dụng rất lớn, nhưng so với không gian trong chiếc vòng thì vẫn không bằng.
Sở Diệp nói:" đám Hồn Tinh này bán ra ít nhất cũng được 500 đồng vàng".
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: " vậy ngươi định đem bán hết lần một hả".
Sở Diệp nghĩ nghĩ, nói: “Bán đi một nửa, một nửa kia đổi thành đồ ăn thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-sua-nhan-sinh/1154928/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.