Editor: Tĩnh 
Sở Diệp bán xong mật ong, liền trở về Long Nhai Thôn. 
Lâm Sơ Văn nhìn bộ dạng của Sở Diệp, có chút nghi hoặc, “Ngươi làm sao vậy? Bán mật ong không thuận lợi?” 
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: “Không phải thế.” 
“Ngươi có biện pháp nào giúp che dấu kim điểm trên người Tiểu Ngân không?” Biết Sở Tư Thần muốn tới, Sở Diệp liền cảm giác có chút không dễ chịu. 
Lâm Sơ Văn nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi muốn làm cho Tiểu Ngân có bộ dáng giống như Ngân Sí Ong bình thường, để lừa gạt cái con ong nguyên lão kia sao?” 
Lâm Sơ Văn: “……” 
Sở Diệp thầm nghĩ. 
Người hắn muốn lừa kỳ thật là Sở Tư Thần! Bất quá cũng coi như thuận tiện lừa đám Ngân Sí Ong kia cũng như nhau cả thôi. 
“Xem như đi.” 
Lâm Sơ Văn nghĩ nghĩ rồi nói: “Ta có thể thử nghiên cứu chế tạo một ít nước sơn không gây ảnh hưởng cho thán thể rồi sau đó tô lên cho Tiểu Ngân.” 
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Vậy thì tốt qua, phải càng nhanh cành tốt.” 
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, có chút nghi hoặc, “Ngươi có phải hay không lại thấy giấc mộng gì kỳ kỳ quái quái nữa phải không?” 
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Mơ thấy có người muốn lấy cái vòng ngọc của ta.” 
Lâm Sơ Văn nhăn nhăn mày, nói: “Vòng ngọc đó là là không thể nhường cho người khác được” 
Trên vòng ngọc là Xích Huyết Tủy bản thân nó đã chính là thứ tốt, trực giác của Lâm Sơ Văn còn nói cho hắn biết cái vòng ngọc đó không đơn giản như vẽ ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-chuyen-nhan-sinh/3439174/chuong-41.html