Editor: Tĩnh 
Sở Diệp liên hệ với Hạ Sơn, không lâu sau đó Hạ Sơn liền đánh xe lại đón hai người. 
Sở Diệp ra tay tương đối hào phóng, tính tình cũng không tồi, ngẫu nhiên còn có thể đưa một chút mật ong, linh tửu gì đó, Hạ Sơn vì vậy mà rất vui lòng làm ăn cùng với Sở Diệp. 
Hạ Sơn nhìn thấy tiểu hồ ly, có chút giật mình, “Tiểu hồ ly như thế nào lại thay đổi nhiều như vậy?” 
“Gần đây cho nó bồi bổ nên chậm rãi nẩy nở.” Sở Diệp tùy tiện nói. 
Hạ Sơn mắt trợn trắng, thầm nghĩ: Sở Diệp đây là nghĩ hắn là đồ ngu sao a! Hồn Sủng nhà ai lại nẩy nở lớn như vậy. 
Tiểu hồ ly đối với Hạ Sơn nhe răng, phóng thích uy áp trên người, Hỏa Vân Mã của Hạ Sơn bị dọa hoảng lui về phía sau. 
Tiểu hồ ly còn nhớ rõ Hạ Sơn đã ngây trước mặt nó kêu nó là xú hồ ly, liền muốn trêu đùa đối phương một chút, Hạ Sơn đột nhiên không kịp phòng ngừa bị hoảng sợ. 
Lâm Sơ Văn có chút bất đắc dĩ đem tiểu hồ ly thu vào hồn hải. 
“Lâm huynh, hồ ly của người rất lợi hại a!” 
Lúc Hạ Sơn gặp được Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn đang bị trọng thương, hắn lúc ấy nhìn đến tiểu hồ ly, chỉ là chú ý đến bộ dạng của tiểu hồ ly, mà khi tiểu hồ ly khiêu khích hắn, Hạ Sơn mới phát hiện, hồ ly của Lâm Sơ Văn cấp bậc tựa hồ không thấp. 
Hạ Sơn gãi gãi đầu, cảm thấy mình mấy năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-chuyen-nhan-sinh/3439163/chuong-30.html