Editor: Tĩnh
Khế ước thành công, Sở Diệp cũng không dám ở lại trong núi quá lâu, nhanh chóng hạ sơn.
“Diệp thiếu đã trở lại.”
Việc Sở Diệp vào núi tìm kiếm Hồn Thú, đã lang truyền khắp thôn truyền, người trong thôn nhìn hai tay Sở Diệp trống trơn, suy đoán chắc là đối phương là không tìm được Hồn Thú thích hợp, sợ Sở Diệp xấu hổ thôn dân cũng không có hỏi nhiều.
Sở Diệp vội vã về nhà để xem xét trạng thái của Tiểu Ngân, cũng không có cùng người trong thôn nói nhiều, vội vã về nhà.
“Diệp thiếu vừa mới trở lề hả?” Một thôn dân hỏi.
“Vừa trở lại, quần áo trên người Diệp thiếu dơ hề hề, hẳn là vào núi chịu không ít tội.”
Gần đây Ngân Sí ong trong núi không biết phát điên cái gì, mà công kích khắp nơi, nhà ta lão Hà cũng không dám vào núi, Diệp thiếu bình an trở về liền mừng rồi, mấy ngày nay không nên vào núi đâu.”
“Ong đàn nổi điên? Chẳng lẽ Ngân Sí Ong lại muốn khuếch trương lãnh địa?”
“Hẳn là không đến mức đó đi.”
Ong chúa cấp bậc quá cao, người trong thôn căn bản không dám tới gần đàn ong, tự nhiên cũng không biết, ở trong núi nhiều năm xưng bá lão ong chúa, đã chết rồi, tân ong chúa vừa mới ra đời.
Sở Diệp về tới nhà cửa, lấy ra Phục Linh Dịch, cho vào trong chén, đem Tiểu Ngân gọi ra ngoài.
Tiểu Ngân ở trước cái chén bay vài vòng rồi ngã vào trong chén mà tắm.
Phục Linh dịch có công dụng chửa thương cho Hồn Thú lẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-nghich-chuyen-nhan-sinh/3439138/chuong-5.html