Gần đây Kỳ Lương Tần trở nên rất là dụng công.
Kỳ thật bản thân cậu chính là người rất dụng công, tự nhận tư chất không tính là xuất chúng, chỉ có thể trả giá nhiều hơn người khác một chút. Hiện giờ chính là càng khắc khổ.
Chỉ là sau khi khắc khổ, cậu mới phát hiện mục tiêu lúc trước đặt ra có hơi xa, đại khái phải dùng sức nhảy mới có thể với tới.
Mỗi ngày sáng sớm cậu ra ngoài chạy bộ, không còn chỉ nhìn chằm chằm Nghiêm Bách Tông nữa, mà là đeo tai nghe điện thoại, nghe tiếng Anh.
Cậu lập chí muốn học tốt tiếng Anh, bởi vì lúc trước nhìn thấy Nghiêm Bách Tông nói tiếng Anh lưu loát gần như khêu gợi, cho cậu rung động thực lớn, đây là chí nguyện to lớn cậu đã lập ra thật lâu trước kia. Cậu không cầu bắt kịp Nghiêm Bách Tông, cũng không thể kém quá nhiều.
Tiếng Anh của cậu vốn không tính là kém, lúc trước tứ lục cấp cũng rất thuận lợi thông qua, nhưng mà cậu cũng có khuyết điểm của cậu, chính là khẩu ngữ của cậu không được, thuộc loại người câm tiếng Anh điển hình, hơn nữa từ vựng của cậu không tốt, rất nhiều từ vựng phức tạp đều không biết, lại càng không biết viết.
Nhớ từ vựng với cậu mà nói là một khiêu chiến lớn. Cậu mua một xấp giấy sticker, mỗi ngày ghi mười từ, dán trên máy tính, trong túi áo cũng bỏ mấy cái thẻ nhỏ.
Vì thế từ sáng tới tối, Nghiêm Bách Tông đều nhìn thấy Kỳ Lương Tần viết từ vựng chính tả. Có đôi khi hắn ngẫu nhiên nghe Kỳ Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565941/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.