Nghiêm Bách Tông một đêm đều ngủ không được ngon giấc, mãi đến khi sắc trời sắp sáng mới đi ngủ. Trễ như thế mới đi vào giấc ngủ, theo lý thuyết hẳn là nên ngủ thêm một lát, nhưng mà sắc trời tờ mờ sáng hắn liền tỉnh lại, như là có một cái đồng hồ sinh học. Nhìn xem thời gian, hắn mới ngủ một tiếng.
Hắn nhanh chóng từ trên giường đứng dậy, mặc quần áo rửa cái mặt liền ra cửa, lề mề trong phòng khách một hồi, cũng không gặp Kỳ Lương Tần đi ra, nghĩ hôm nay đại khái là Kỳ Lương Tần dậy sớm, có khả năng đã đi ra cửa.
Vì thế hắn chạy ra cửa, nhưng mà dạo ở bên ngoài một vòng, cũng không thấy được bóng dáng Kỳ Lương Tần. Hắn mồ hôi ướt đẫm trở về, ở cửa nhà một bên đổi giày một bên hỏi dì Xuân: "Tiểu Kỳ dậy chưa, hôm nay không thấy cậu ấy đi ra chạy bộ."
Dì Xuân nhìn hắn một cái, trong tay lặt rau nói: "Không thấy cậu ấy dậy, bình thường cậu ấy dậy đều sẽ đến phòng bếp nhìn, hôm nay chưa gặp, đại khái là chưa dậy đâu. Không phải là ngày hôm qua chạy bộ chân mài rách da chứ. Dì đã sớm nói cậu ấy nghỉ thêm hai ngày rồi lại chạy, cậu ấy không chịu nghe."
Nghiêm Bách Tông không lên tiếng, trực tiếp đi tới cửa phòng Nghiêm Tùng Vĩ, gõ gõ cửa.
Nghiêm Tùng Vĩ còn đang ngủ, bị tiếng gõ cửa đánh thức, xoay người dậy nhìn, liền thấy Kỳ Lương Tần tựa vào trên bàn học, đang ngủ say.
Sao lại nằm úp sấp trên bàn mà ngủ vậy.
Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-lieu-han-cong-luoc/1565877/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.