*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nếu như chính mình đã đến Nhật, muốn tìm hiểu một chút nghệ kỹ, hơn phân nữa chỉ biết đi hai vòng phố đi bộ xem kỹ nghệ làm vườn, biết đâu có thê may mắn gặp được vài nghệ sĩ đường phố chụp vài pose làm kỉ niệm. Kỹ nghệ di sản văn hóa Nhật Bản, mức tiêu phí người bình thường không chạm đến được.
Nhưng mà Thẩm Đại tổng tài có tiền tùy hứng hoàn toàn không để bụng vấn đề này, mang theo mọi người quen cửa quen nẻo dẫn đến chỗ xa hoa trụy lạc nằm trong góc quẹo của một hẻm sâu bí ẩn, tìm được một nhà phong cách liêu đình thời Edo, cơ hồ bao toàn bộ nghệ kỹ mà liêu đình sở hữu, khiến cho bên cạnh mỗi thành viên trong tổ khai phá đều có một nghệ kỹ tiếp khách, ngay cả phụ nữ cũng vậy, trừ cái này ra, còn có vài vũ kỹ tuổi trẻ chưa xuất sư một bên khảy đàn, biểu diễn ca múa. Nghệ kỹ ở đây đa tài đa nghệ, nói ngoại ngữ tốt đặc biệt là tiếng Anh, một số ít thậm chí còn nói được cả tiếng Trung, mọi người giao lưu Trung Anh Nhật ngôn ngữ hỗn loạn, trên cơ bản là không có chướng ngại.
"Nguyên lai điều hương sư là như vậy a." Nghệ kỹ vẻ ngoài tinh xảo ngồi cạnh Tô Hử lộ vẻ kinh ngạc, không quá lố, cũng không khiến người ta cảm thấy dối trá, "Ngài thật sự là quá trẻ tuổi, chừng tuổi ấy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-dieu-huong-su/3138936/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.