Hàn Liên thở dài một hơi rất nghi ngờ mấy tiếng gọi hệ thống của Hàn Diệp, là một hủ nam Hàn Liên đã từng xem rất nhiều bộ hệ thống xuyên qua hiển nhiên biết tồn tại của hệ thống là như thế nào, chỉ là cậu không ngờ trong thế giới mà mình xuyên vào lại xuất hiện một tồn tại như vậy.
Hàn Liên thoát khỏi trạng thái ngẩn ngơ, hiện tại cậu cảm giác cả người đang trôi nổi giữa không trung, cảm giác như mình đang nằm trong nước nhưng có thể thở được vậy, những làn khói trắng ấm áp bao phủ lấy người cậu như những chiếc chăn bông mềm mại ấm áp.
Chết là cảm giác như thế sao?
Hàn Liên tự hỏi, sau đó lại nhịn không được cảm thấy hụt hẩng trong lòng.
Hẳn là… Hụt hẩng vì bản thân còn chưa kịp đi chơi công viên giải trí chăng?
Không biết Lãnh Phong đợi mãi mà chẳng thấy mình sẽ như thế nào…
Mà thôi, chết rồi cũng tốt…
Hàn Liên cậu tự nhận là một người xấu xa không đáng để hắn chờ đợi nên là… Mong hắn có thể tìm được người tốt hơn cậu.
Không biết đã trôi nổi bao nhiêu lâu, Hàn Liên phát hiện những làn khói trắng xung quanh mình dần dần mờ đi, đã có thể nhìn thấy được quan cảnh xung quanh, hơn nữa còn có người.
Hàn Liên từ trêи cao chăm chú nhìn dòng người bận đồ đen nối đuôi nhau đi vào bên trong một khu nghĩa trang, hẳn là đang viếng mộ của ai đó… Ừm hoặc là đây là một đám tang.
Hàn Liên tò mò nhìn theo dòng người, cuối cùng ánh mắt dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-chi-bao-boi-la-hieu-ung-canh-buom/1201757/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.