Chương trước
Chương sau
[EDIT] ĂN MẬT: XUYÊN THƯ – Công tử Vu Ca

EDIT: Thiên Giai

NGUỒN CONVERT: Wikidich

CHƯƠNG 120

Truyện được đăng sớm nhất trên wattpad SKNTx2Qing. Mong mọi người ghé thăm ạ.

https://www.facebook.com/x2Qing/

https://www.wattpad.com/story/261358286-%C4%91m-%C4%83n-m%E1%BA%ADt-xuy%C3%AAn-th%C6%B0-c%C3%B4ng-t%E1%BB%AD-vu-ca

- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiếu Dao không nghĩ tới chính là, Chu Hải Quyền dẫn mình đi chính là một nhà hàng đặc biệt xa, ngồi xe cũng ngồi gần hơn bốn mươi phút, trên đường Chu Hải Quyền nhận một cuộc điện thoại, hình như là Chu Đồng gọi qua, đang nói với anh chuyện tặng quà lễ cho mấy nhà thế giao, cái này trước kia đều là Chu Hải Quyền thu xếp, năm nay Chu Hải Quyền đột nhiên một thân một mình chạy đến nước Pháp, Chu Đồng chỉ có thể thay vào, nhưng cô ấy cũng mặc kệ chuyện trong nhà đã lâu, tặng quà năm mới chuyện này lại đặc biệt cần chú ý, cô sợ làm lỗi, cùng Chu Hải Quyền thẩm tra đối chiếu tất cả một chút.

Chu Đồng kỳ thật rất muốn hỏi một chút chuyện của Tiếu Dao, nhưng cô phát hiện chính mình hỏi không ra miệng, nói xong chuyện quà năm mới anh liền tắt điện thoại. Chu Hải Quyền nhìn Tiếu Dao bên cạnh một cái, Tiếu Dao cư nhiên bắt đầu ngủ gật.

Hôm nay chơi một ngày, kỳ thật đặc biệt mệt, ngồi trong xe, hơi ấm vây quanh, người liền mệt rã rời.

Bất quá thân thể cậu trầm xuống liền lập tức lại tỉnh lại, sau đó lại nhướng mắt, lại nghiên xuống chút, lặp lại như thế, Chu Hải Quyền liền xê dịch về phía cậu bên kia, Tiếu Dao vừa nghiên đầu, liền vừa lúc dựa vào trên vai anh.

Kỳ thật thời điểm mặt đụng vào bả vai Chu Hải Quyền, Tiếu Dao đã nhận ra. Cậu chỉ là ngủ gật, cũng không có thật sự ngủ, chỉ là tâm tư khó dò, thời điểm dựa đến trên người Chu Hải Quyền, cậu không biết vì cái gì làm bộ ngủ rồi, từ ý xâm nhập được che giấu trong lòng, cậu ngửi thấy được hương vị nhàn nhạt trên người Chu Hải Quyền, quen thuộc lại khiến người an bình.

Chờ tới nơi rồi Chu Hải Quyền mới đánh thức cậu, Tiếu Dao xuống xe, ngẩng đầu nhìn, thấy bọn họ tới một chỗ rất an tĩnh, bên cạnh cũng không có kiến trúc hoa mỹ gì, chỉ có ánh đèn chiếu mờ nhạt, trên vệ đường tốp năm tốp ba người đi đường, hiển nhiên không phải địa phương náo nhiệt: "Nếu là quốc nội, hiện tại Tết Âm Lịch đang náo nhiệt đi."

Chu Hải Quyền nói: "Cửa hàng này rất có danh khí, phải hẹn trước mấy ngày mới có thể đặt được. Tôi trước kia đã tới hai lần, đầu bếp bên trong rất lợi hại."

Tiếu Dao hỏi: "Anh đã hẹn trước mấy ngày rồi?"

Đó chính là nói còn chưa tới Paris, Chu Hải Quyền cũng đã hẹn trước: "Làm sao anh biết tôi nhất định sẽ cùng anh ra ngoài?"

Chu Hải Quyền cười cười, nói: "Không biết, nhưng cũng phải chuẩn bị sẵn sàng trước, bằng không em cho rằng tôi một chút chuẩn bị cũng không có liền chạy tới? Tuy rằng không phải nhà hàng Michelin, nhưng tuyệt đối để em cảm thấy chuyến đi này không tệ."

Tiếu Dao bị lời anh gợi lên hứng thú, liền đi theo Chu Hải Quyền vào trong, quán ăn này bên ngoài thoạt nhìn cũng không thu hút, trang trí cũng coi như không đến tráng lệ, nhưng rất ấm áp, đi vào bên trong xem, mặt tiền cửa hàng rất nhỏ, bất quá bảy tám cái bàn, đặt đều là bàn hai người rất nhỏ.

Người phục vụ ăn mặc chỉnh tề, rất nhanh liền đi lên đón, Tiếu Dao liền đứng ở bên cạnh, xem Chu Hải Quyền dùng lưu loát tiếng Pháp cùng người phục vụ giao lưu.

Không thể không nói, Chu Hải Quyền một ngụm thuần khiết tiếng Pháp, nói tới thật sự mê người, thậm chí còn có chút gợi cảm, thân sĩ tài hoa gợi cảm.

Vị trí là thời điểm hẹn trước đã định ra, người phục vụ đưa bọn họ qua, Tiếu Dao hỏi: "Tiếng Pháp của anh là ở trường học học sao?"

Chu Hải Quyền gật gật đầu: "Chúng tôi lúc ấy có khóa tiếng Pháp, thời điểm nghỉ hè sẽ đến nước ngoài giao lưu học tập. Mẹ tôi lúc ấy cũng mời giáo viên phụ đạo ngoại ngữ cho tôi, thế nào, nói cũng ổn chứ?"

"So với tôi là nói rất chuẩn, anh nói tiếng Pháp, tôi đều ngượng ngùng mở miệng."

"Em biết tôi cũng rất ngoài ý muốn," Chu Hải Quyền nói, "Nói nói xem, em đều còn có cái gì là trước đây cất giấu."

Tiếu Dao liền cười, người phục vụ bưng vài món đồ ăn khai vị lại đây, một cái đĩa lớn, đồ vật bên trong lại rất ít, trang trí đặc biệt xinh đẹp, Tiếu Dao liền hỏi người phục vụ là cái gì.

"Cá ngừ đại dương tẩm dấm cắt lát phối sốt hương thảo." Người phục vụ cười nói.

Người phục vụ tới có hai người, một người khác trong tay cầm một bình rượu nho, hỏi Chu Hải Quyền là hiện tại mở ngay hay là đợi lát nữa mở.

"Hiện tại mở đi." Chu Hải Quyền nói xong liền nói với Tiếu Dao, "Em nếm thử rượu nho này của tiệm bọn họ, không phải chiêu bài, nhưng mùi rượu rất ổn, không thường uống rượu sẽ thích."

Người phục vụ rót rượu cho bọn họ liền lui xuống, rượu vang đỏ màu sắc thuần khiết, Tiếu Dao không phải lần đầu tiên uống rượu vang đỏ, mấy cái này lúc trước thời điểm đi theo Chu Hải Vinh cậu đều huấn luyện qua, trước nhìn một cái, lại nghe lại nghe, sau đó lay động, kết quả cậu nhìn thấy Chu Hải Quyền bưng ly rượu lên, trực tiếp liền nhấp một ngụm.

Tiếu Dao liền có chút ngượng ngùng, cảm thấy chính mình có hơi giả vờ, cậu liền đi theo nhấp một ngụm, nói thật, cậu uống rượu hữu hạn, tốt xấu uống không ra, nhưng xác thật uống ngon, cảm giác hình như ngọt hơn rượu nho thường một chút.

Đĩa cá ngừ đại dương chỉ có hai ba miếng, cậu lấy nĩa trực tiếp liền ăn, đồ ăn chính kế tiếp lên tất cả đều là tinh mà mỹ, nhìn không ra tới đều là cái gì, cậu liền hỏi Chu Hải Quyền, Chu Hải Quyền đã kêu người phục vụ, đem thực đơn đưa qua.

Tiếu Dao xem hóa đơn, tiếng Pháp phối tiếng Anh, cậu nhìn nhìn, chỉ cảm thấy tên liền thập phần cao thượng, cái gì cá vượt biển hấp hương thảo phối champagne bơ nước này, khoai tây chiên phối gan ngỗng bách lý hương này, thịt cua hấp kiểu Pháp phối rau tươi theo mùa.

"Cửa hàng này đặc sắc chính là không tiếp thu khách nhân gọi món," Chu Hải Quyền nói, "Mỗi ngày đều là đầu bếp tự mình định thực đơn, trừ bỏ rượu phí dụng cũng là cố định, chính là đầu bếp làm cái gì, khách nhân ăn cái đó."

Cái này còn rất có đặc sắc, Tiếu Dao cười nói: "Vậy không phải chạm trúng vận khí sao, vạn nhất đụng tới không thích ăn làm sao bây giờ?"

"Cho nên tốt nhất trước khi hẹn trước, thực đơn giống nhau đều sẽ trước tiên ra tới, có thể xem thực đơn quyết định hẹn trước ngày nào, đồ ăn hôm nay hẳn là đều ổn."

Tiếu Dao liền bưng ly rượu lên nói: "Hương vị rất tốt, chính là lượng rất ít."

Chu Hải Quyền cùng cùng chạm ly, nói: "Lát nữa còn có, bảo đảm em ăn no."

Phía sau lại lên bò bít tết, salad là quả hạch trái cây, canh là canh đậu Hà Lan kiểu Pháp, cuối cùng quả nhiên ăn rất no, một ngụm bò bít tết cuối cùng, đều là miễn cưỡng ăn, thuần túy cảm thấy lãng phí đồ ăn đáng xấu hổ.

Chu Hải Quyền lại đột nhiên bật cười, nói: "Em hiện tại dùng dao nĩa tốt như vậy."

Anh còn nhớ rõ thời điểm Tiếu Dao vừa đến Chu gia, dao nĩa đều dùng không tốt, chạm vào mâm cứ luôn vang chi chi.

Tiếu Dao từ khi nhận thức người Chu gia, kỳ thật cũng nâng cấp chính mình, tầm mắt mở rộng. Cậu trước kia thật sự chưa từng có nghĩ tới chính mình có một ngày sẽ ngồi ở nhà hàng nước Pháp, cầm dao nĩa ăn mấy thứ này. Cậu cùng Chu Hải Quyền thật là hai người bất đồng thế giới, thế nhưng cũng đi tới cùng nhau.

Là bồi thường sao? Bởi vì mất đi một ít đồ vật, cho nên được đến một ít đồ vật. Mất đi cùng được đến, đều là đồ vật quý giá nhất trong đời.

Cơm nước xong về sau bọn họ cũng không có lập tức rời đi, mà là ngồi ở chỗ kia nói chuyện phiếm, chủ yếu là nói về nước Pháp, Chu Hải Quyền thường tới nơi này, mỹ thực và nhân văn nước Pháp anh đều hiểu biết, Tiếu Dao cũng cảm thấy kinh ngạc vì học thức uyên bác của anh, thí dụ như nói Viện bảo tàng Louvre, anh có thể kể từ lịch sử Viện bảo tàng Louvre giảng đến danh tác bên trong truyền lại đời sau, mấy tác phẩm anh nói anh tương đối thích kia, Tiếu Dao thậm chí còn chưa có nghe nói qua, cậu rõ ràng mới vừa cùng Triệu Chi Lan đi qua Viện bảo tàng Louvre, chính là bọn họ đều là chạy đến Mona Lisa, Venus cụt tay để xem, xem cũng là mấy thứ của danh gia Da Vinci, Raphael truyền lại đời sau, mặc dù mấy tác phẩm đó, cậu phát hiện năng lực giám định và thưởng thức của mình cùng Chu Hải Quyền cũng không thể so, cậu đối với Chu Hải Quyền cơ hồ sắp sùng bái, quan trọng nhất chính là, Chu Hải Quyền đều là tự nhiên mà tới, cảm giác không hề khoe khoang, khiến người ta cảm thấy mấy thứ này đối người bình thường mà nói rất xa xôi cùng xa lạ, đối Chu Hải Quyền mà nói lại bất quá tầm thường.

Kiến thức, cùng so sánh với Chu Hải Quyền, cậu thật sự kiến thức thiển bạc.

Cứ việc này cùng năng lực cá nhân cũng không có quan hệ quá lớn, Tiếu Dao vẫn là có vài phần sùng bái cùng cảm giác tự ti, cậu một tay nâng trán, thân thể đến gần bàn, vẫn không nhúc nhích mà nhìn Chu Hải Quyền kể chuyện, kể cảm thụ khi anh còn nhỏ thời điểm lần đầu tiên tới nước Pháp, địa phương đi qua, nhà ăn ăn qua. Nơi nào đáng giá đi, nơi nào rất tốt lại không người biết, nơi nào nổi tiếng thiên hạ kỳ thật cũng chỉ như thế, trên con phố nào cất giấu nhà ăn mỹ thực so được với Michelin, mấy phong cảnh hoặc mỹ thực Châu Âu ở các quốc gia khác so lại có cái gì không giống nhau. Ở phía dưới ánh đèn ấm áp, Chu Hải Quyền tư thái ưu nhã, thần sắc ôn nhu, ngữ tốc thong dong thư hoãn, ở trong lòng cậu hình tượng của anh lập tức cao lớn lên.

Cậu không phải không có cùng Chu Hải Quyền ở chung qua, nhưng trước kia những lần ở chung đó hình như cũng không có cho Chu Hải Quyền cơ hội bày ra học thức cá nhân, giống như lúc trước bọn họ cùng nhau xuống nông thôn, Chu Hải Quyền cho cậu cảm giác ngoài là người rất thiện lương, rất có tiền, nhưng khoảng cách lại gần, hai người chen ở trên một cái giường, trừ bỏ cảm thấy anh là lão tổng công ty, kẻ có tiền, mặt khác cùng người khác cũng không có gì bất đồng. Hiện giờ cậu bỗng nhiên cảm thấy cách Chu Hải Quyền xa, loại xa này không phải ở chỗ thân phận, mà là xa ở bối cảnh sinh hoạt, tố chất cá nhân.

Cậu người này kỳ thật rất ít tự ti, gia đình cậu không tính giàu có, nhưng cũng tuyệt không bần cùng, từ nhỏ đức trí thể toàn diện phát triển, một nhân tài có tố chất, tự nhận là vẫn là cao hơn một ít so với bạn bè bên cạnh, thành tích tốt, diện mạo tốt, đánh đàn vẽ tranh đều biết, ngoại ngữ cũng nắm giữ vài môn, không nói thiên chi kiêu tử, cũng là "Con nhà người ta" trong miệng mọi người, nhận thức Chu Hải Quyền, mới phát hiện thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Cậu được người khen ngợi ưu tú, cùng Chu Hải Quyền không thể so.

Nhất quan trọng chính là, Chu Hải Quyền ưu tú sẽ khiến người ta cảm thấy là đương nhiên, không hiện sơn không lộ thủy, chính là hiểu biết bạn liền sẽ phát hiện, người này trong ngực có tàng thư, trong mắt tồn núi sông.

Tiếu Dao đối mặt Chu Hải Quyền như vậy, cũng chỉ có nhìn không chớp mắt, tình yêu là yêu cầu nhìn lên một chút, là vì ái mộ. Loại nhìn lên này là ngọt, khoảng cách hai người xa một chút, tim lại gần một chút, kỳ thật còn khá thần kỳ.

Thân thể khuất tùng nhất định mang theo tinh thần thần phục, đối với nam nữ là như thế này, đối với đồng tính tầm thường mà nói càng là như vậy. Một người nam nhân cam tâm nằm dưới hầu hạ một nam nhân khác, bị chinh phục bị khống chế, là yêu cầu một chút chênh lệch. Tiếu Dao bất giác tự chủ lại thần phục một phân, lần này không liên quan thân thể, là tiến gần trên tâm linh.

- -------------------------------------------------------

LÃNG MẠN NGỌT NGÀO QUÁ TUI KHÔNG CHỊU ĐƯỢC
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.