Đại khái đi sắp được ba tiếng, thời điểm sắp giữa trưa, bọn họ đến trạm nghỉ ngơi huyện thành, mọi người trên cơ bản cũng không tiếp tục đi phía trước đi, bởi vì nghe nói đằng trước lại có vài tai nạn xe cộ, đã ngăn chặn, đi cũng đi không được.
Thời tiết này, đường cao tốc thật sự là đoạn đường nguy hiểm.
Trạm nghỉ ngơi cũng không có gì ăn, mọi người trên cơ bản đều là ăn mì gói, Tiếu Dao không muốn ăn uống gì, nên ăn cái bánh mì, thời điểm lại trở lại trên xe, Tiếu Dao liền thấy Trâu đoàn trường đang nói chuyện với Chu Hải Quyền: "Phía trước có hai xe taxi quá tải, cảm giác hiện tại này tình hình giao thông quá tải quá nguy hiểm, trên xe này của cậu ít người, có thể qua đây một người hay không?"
Chu Hải Quyền nói: "Được, chú để người qua đây đi."
Chỉ chốc lát liền tới một lão thái thái sáu bảy chục tuổi, Ngũ lão sư, còn có một người tuổi trẻ, thế nhưng là Bạch Phượng Mai.
Bạch Phượng Mai ngồi chiếc xe kia kỳ thật không cần cô ấy xuống, trong xe còn có nam đồng chí, qua đây vừa hay. Chỉ là Liễu Oanh Oanh nghe Trâu đoàn trưởng nói ngồi xe Chu Hải Quyền, liền xúi giục Bạch Phượng Mai đi qua: "Đây là cơ hội nha."
Bạch Phượng Mai đỏ mặt, cắn răng một cái liền tới đây, đến rồi mới biết được Tiếu Dao cũng ngồi xe này, mặt liền càng đỏ. Ngũ lão sư cười hỏi: "Tiểu Bạch, cô xem ngồi đằng trước hay là ngồi phía sau?"
Bạch Phượng Mai liền thẹn thùng mà nói: "Cháu đều được."
"Vậy cô ngồi đằng trước đi," Ngũ lão sư nói, "Tôi theo chân mấy nhóc bọn họ ngồi, đỡ cháu phải không tự nhiên."
Ngũ lão sư là ca sĩ có chút danh tiếng, cũng là nghệ thuật đoàn bọn họ, quen biết Tiếu Dao và cả Bạch Phượng Mai, chỉ là bà tuổi lớn, rất ít nói chuyện với những người trẻ tuổi như Bạch Phượng Mai bọn họ, thật không biết chuyện Bạch Phượng Mai yêu thầm Chu Hải Quyền. Bà là xuất phát từ ý tốt, một cô gái tuổi trẻ cùng hai nam nhân chen ở trên ghế sau là không tiện nha, vẫn là lão bà tử bà ủy khuất ủy khuất đi.
Tiếu Dao ở bên cạnh cũng sốt ruột thay Bạch Phượng Mai, ở bên cạnh giúp một câu: "Phía sau có hơi chật, Ngũ lão sư ngài nếu không vẫn là ngồi đằng trước đi."
Nói xong cậu liền nhìn Chu Hải Quyền bên cạnh một cái, Chu Hải Quyền đang cầm cái ly dùng một lần uống nước ấm, nghe vậy liền nhìn cậu một cái, Tiếu Dao đột nhiên cao hứng không lý do, phóng ra một nhiệt độ ấm áp, lộ ra điểm ái muội cao hứng, chính cậu cũng chưa phát hiện, nhấp môi cười nói: "Chu tổng to con, phía sau có hơi chật."
Bạch Phượng Mai đỏ mặt nhìn cậu một cái, kết quả Ngũ lão sư tâm quá thiện lương, nói: "Không có việc gì, chật một chút còn ấm áp nữa, ha ha ha ha ha."
Lão nhân gia nói xong liền rất có tinh thần hy sinh mà ngồi vào phía sau.
Đường đằng trước đã khơi thông, mọi người lục tục xuất phát. Bạch Phượng Mai vuốt vuốt bên tai tóc mái, ngồi vào ghế phụ. Chu Hải Quyền ném ly vào trong thùng rác, cười hỏi Tiếu Dao: "Tiêu lão sư ngồi giữa hay là ngồi bên ngoài?"
Tiếu Dao cùng Ngũ lão sư quen biết, tự nhiên muốn dựa gần Ngũ lão sư, không thể để Ngũ lão sư xa lạ với Chu Hải Quyền, vì thế liền nhấp môi ngồi vào, chỉ chốc lát Chu Hải Quyền cũng ngồi lên, ngày thường không cảm thấy Chu Hải Quyền khổ người lớn, ba người ngồi cùng nhau, không gian liền lập tức chen chúc lên. Tiếu Dao không dám chen Ngũ lão sư, chỉ có thể tận lực chen với Chu Hải Quyền bên kia, bởi vì cậu hoài nghi Chu Hải Quyền cố ý chen mình.
Kết quả Chu Hải Quyền khóa cửa xe, cười quay đầu lại, thấp giọng nói: "Đừng chen, không trống."
Nhiệt khí phun hết đến trên lỗ tai Tiếu Dao, lỗ tai cậu rất mẫn cảm, rụt một chút cổ, Chu Hải Quyền bỗng nhiên vươn một bàn tay tới, đặt phía sau cổ cậu, bất quá cũng không có ôm cậu, không gian như vầy rốt cuộc dư dả một chút.
Ngay từ đầu Ngũ lão sư còn sẽ cùng Tiếu Dao thỉnh thoảng nói hai câu, nhưng thời gian lâu, mọi người chậm rãi đều có chút mệt mỏi. Tiếu Dao không dám chen Ngũ lão sư, liền tận lực ngồi dựa vào Chu Hải Quyền, mơ mơ màng màng, liền dựa đến trên người Chu Hải Quyền. Tay Chu Hải Quyền liền nhẹ nhàng đáp ở trên vai Tiếu Dao, bao bọc cậu.
Thân thể Tiếu Dao càng ngủ càng nặng, cũng bắt đầu càng ngày càng nghiêng về phía anh, tóc mềm mại cọ ngứa cổ anh, mang theo hương khí nhàn nhạt.
Anh đặc biệt chán ghét mùi hương, nhưng độc thích một loại trên người Tiếu Dao này, ngửi được cảm thấy tâm động tâm nhiệt, đây là hương vị thuộc về Tiếu Dao.
Dư quang đôi mắt nhìn chân Tiếu Dao, còn có tay Tiếu Dao đặt ở đầu gối, trắng nõn trơn bóng, không một chỗ không hợp tâm ý anh. Anh thật muốn từ đầu đến chân hôn một lần, bởi vì trong lòng quá thương cậu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]