Ngữ khí của anh mang lửa nóng, nhưng tựa hồ lại bọc phiền não chân thật, Tiếu Dao duỗi tay chống ngực anh, anh liền cầm tay Tiếu Dao, tiếng hít thở ở trong đêm tối tựa hồ càng nóng nảy, Tiếu Dao muốn kéo tay tránh thoát ra, lại bị Chu Hải Quyền nắm, nâng đến bên miệng hôn một cái. Môi vừa chạm được làn da Tiếu Dao, máu liền dâng lên lợi hại.
Bị bắt lấy còn ổn, hôn một cái Tiếu Dao liền chịu không nổi, nói: "Anh còn không buông tay, tôi liền không ngủ ở đây."
Chu Hải Quyền lúc này mới buông lỏng tay, người bỗng nhiên ngồi dậy, hình như là đã chịu cực đại dày vò, ái dục dày vò anh, anh trước kia cũng không biết dục vọng của chính mình mãnh liệt như vậy, không nín được, cọ cọ mà hướng lên trên nhảy, thân thể lại có phản ứng.
Tiếu Dao thấy anh ngồi dậy, cho rằng anh muốn làm gì, sợ tới mức dùng cánh tay chống thân thể ngẩng thân tới, lại thấy Chu Hải Quyền xuống giường, lấy áo lông vũ phủ thêm liền đi ra ngoài.
Tiếu Dao sợ đến ngây người, cậu cảm thấy Chu Hải Quyền tám chín phần mười là điên rồi.
Vừa rồi không phải còn ổn sao?
Nói thật, Chu Hải Quyền như vậy, cậu có hơi sợ hãi, nhanh sờ soạng thắp ngọn nến, sau đó phủ thêm quần áo ngồi một hồi lâu, cuối cùng vẫn là nhịn không được, trộm xuống giường mở cửa phòng nhìn thoáng qua, kết quả gian khách đen tuyền cái gì cũng nhìn không thấy.
"Em ngủ đi." Chu Hải Quyền bỗng nhiên ở trong bóng tối nói.
Tiếu Dao chỉ nghe thấy thanh âm, đều nhìn không thấy người, sợ tới mức cậu lập tức khép cửa lại, trái tim bùm nhảy. Cậu đại khái đoán được Chu Hải Quyền là vì cái gì đi ra ngoài, bất quá nói thật, cậu thật sự không hiểu loại dục vọng này của Chu Hải Quyền, cậu cũng là nam nhân nha, cậu trước kia xem tiểu thuyết, thấy nam chủ cùng nữ chủ ở chung một phòng, nam không bạch bạch bạch liền khó chịu đến muốn nổ mạnh, cái gì trướng phát đau, nghẹn đến mức muốn chết, cậu liền cảm thấy đặc biệt giả, phân tán một chút lực chú ý không phải được rồi sao.
Cậu bò lên trên giường, không hiểu, có chút đáng thương Chu Hải Quyền. Trời lạnh như vậy ngồi ở bên ngoài, hẳn là không phải cố ý diễn kịch cho cậu xem đi.
Bất quá này cũng không phải chính mình sai nha, Tiếu Dao chán nản nghĩ. Cậu liền cởi quần áo, chui mặt vào trong ổ chăn. Bất quá cậu không dám ngủ, bởi vì hôm nay Chu Hải Quyền có hơi xa lạ, trong lòng cậu có chút sợ hãi. Cũng may chân cậu đã không quá đau, ngày mai nói cái gì cậu cũng muốn xuống núi đi.
Như vậy mơ mơ màng màng cũng không biết nằm bao lâu, cậu nghe được cửa phòng phát ra tiếng kẽo kẹt rất nhỏ, lập tức liền đề cao cảnh giác, cảm giác Chu Hải Quyền ngồi xuống mép giường, lại qua một hồi lâu, mới xốc lên chăn nằm vào.
Trên người anh đều là hàn khí, không cẩn thận chạm vào tay cậu, rất lạnh.
Trong quá trình này Tiếu Dao cũng chưa dám động, giả bộ ngủ, tim quả thực đều phải nhảy đến cổ họng, thình thịch, thình thịch.
Lần này Chu Hải Quyền rất an tĩnh, chỉ xoay người, mặt nằm nghiêng về phía cậu, Tiếu Dao không dám mở mắt, cũng không biết Chu Hải Quyền có phải đang nhìn mình hay không. Bất quá trời tối, anh xem cũng thấy không rõ lắm, để cho cậu xem đi, không cho chạm vào chẳng lẽ còn có thể không cho xem sao.
Mặc kệ nói như thế nào, hôm nay là Chu Hải Quyền cõng cậu trở về, vẫn là ân nhân cứu mạng của cậu, người ta ân cứu mạng không có gì báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp, cậu không hứa được, chỉ có thể tận khả năng thỏa mãn trong phạm vi mình tiếp thu.
Chờ đến rời núi, cậu nhất định phải xa xa mà trốn tránh Chu Hải Quyền mới được. Cậu cảm thấy Chu Hải Quyền tuy rằng không giống em trai anh Chu Hải Vinh lì lợm la liếm như vậy, nhưng kỳ thật so với Chu Hải Vinh nguy hiểm hơn nhiều. Chu Hải Vinh là tiểu Teddy, vui vẻ kêu, muốn trèo lên đầu người ta, nhưng uy lực không lớn, Chu Hải Quyền là chó săn lớn, không kêu, nhưng cắn một ngụm liền nguy tính mạng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]