Không vội đâu hoàng thúc, chờ ta tra xét cặn kẽ, đúng người đúng tội mới được chứ.
- Ta thực sự không phục. Ngươi có gì hơn ta đâu, nhưng vận số ngươi tốt mới có được tất cả. Ta chỉ là muốn tìm cơ hội cho mình. Ta không sai gì cả!
- Ngay cả việc quay lưng với sống chết của con dân Đại Nam cũng không sai sao? Lương tâm của thúc bị chó tha mất rồi sao?
- Ngươi nói gì, ta không hiểu?
- Không hiểu? Hay là cố tình không muốn hiểu?
Thừa Vĩ hỏi ngược lại Trấn Nam vương gia, nhưng chưa cần nghe câu trả lời, hắn đã nghiêng đầu nhìn về phía hai tên thích khách, gằn giọng:
- Hai người các ngươi, nói hay là chết?
- Chúng thảo dân xin được nói hết. Là vương gia, ngài ấy là chủ mưu tất cả.
Hàn Ngạo Thiên lửa giận ngập trời, quát to:
- QUÂN PHẢN PHÚC!
Hai tên thích khách vẫn cứ mặc kệ cho chủ tử phẫn nộ bậc nào cũng chẳng quan trọng, cứ duy trì được tính mạng của bản thân đi đã, việc khác tính sau. Thế nên, họ vẫn tiếp tục bẩm báo điều mình biết với hoàng đế:
- Bẩm hoàng thượng, chúng thảo dân cũng không phải là thân tín nhất với vương gia. Thảo dân chỉ biết chút ít về việc vương gia có nhiều lần gặp riêng một vị quý nhân của Yên Trường Quốc. Mới vừa đây, hai bên dường như đã trở mặt thành thù. Vương gia sai chúng thảo dân tìm đến cứ điểm của những người đó, phá tan tành, đốt trụi tất cả. Sau đó, chúng thảo dân lại được nhận mệnh đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749398/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.