Thời điểm nữ quân sư đột nhiên vong mạng, không khí trong toàn quân Đại Nam cũng nhiễm màu ảm đạm. Ai nấy đều thương tiếc người tài hoa vắn số, cũng thầm cảm thán thay cho bậc đế vương, xưa nay lãnh đạm vô tình, khó khăn lắm mới tìm được người tâm đầu ý hợp đã sớm phải én nhạn lìa đôi. Mấy ngày liên tiếp, hoàng đế luôn mang sắc mặt u ám nguy hiểm, khiến cho binh sĩ đều nơm nớp lo sợ, càng cẩn trọng tác phong của mình theo quân kỷ, rất e ngại bản thân bị “tai bay vạ gió”, vô tình chọc giận ngôi cửu ngũ rồi chẳng còn mạng trở về đoàn tụ với gia đình. Chẳng những thế, họ còn phải chuẩn bị sẵn sàng tâm lý ứng chiến cùng Yên Trường Quốc sắp tới, vì vậy căng thẳng chồng chất âu lo.
Từ cái đêm hoàng đế tự tay đắp nên nấm mộ ở ven đường cho quân sư xong, ngài ấy cũng tiếp tục nhốt mình trong phòng, không cho phép ai đến làm phiền, và rất ít khi bước ra ngoài. Mọi người đương nhiên nghĩ: đế vương là muốn được yên tĩnh để ổn định cảm xúc trước khi bước vào trận tử chiến ác liệt cùng lũ giặc điêu toa xảo trá kia. Chẳng ai ngờ, phía sau cánh cửa ngăn cách gian phòng nghỉ tạm của ngôi cửu ngũ với bên ngoài, một bí mật vẫn còn ẩn giấu. Mà lúc này, Trà Ngân đang ung dung thưởng thức ấm trà thơm lừng, nụ hàm tiếu từ từ hé nở trên chiếc môi xinh, làm trái tim Thừa Vĩ không ngừng thổn thức. Thật muốn chạy đến ngấu nghiến, cạy mở, trằn trọc cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749390/chuong-86.html