Cơn bồn chồn của đế vương mỗi lúc một dâng cao. Tim Hàn Thừa Vĩ run lên một cách khó hiểu, khiến hắn cũng không còn giữ được vẻ bình lặng cùng sự kiên nhẫn. Hắn đứng dậy bước ra khỏi Ngự thư phòng, cứ đi mang theo phần tâm trí thấp thỏm. Mà lúc này Trà Ngân đã rơi vào mê loạn, bàn tay bắt đầu chu du từ mặt xuống cổ nam nhân. Tên thị vệ thấy nữ nhân bên dưới thân mình dường như đã động tình thì tâm hồ hởi vô cùng, bắt đầu cuộc chơi hoan ái đầy mỹ vị của mình.
Nhưng khi cái miệng tên thị vệ vừa định hạ xuống, cơ thể hắn đang dần áp lên người Trà Ngân thì nàng bỗng dưng hắt hơi, nước mũi văng hết vào mặt hắn. Hắn phải buông ra lau vội vết bẩn trên mặt rồi chồm người tới chuẩn bị tiếp tục chuyện tốt còn đang dang dở, lại nhíu mày buồn bực vì nàng ta vẫn còn tiếp tục hắt hơi mấy cái liền, nước mắt nước mũi cũng chảy ra trông khó coi chết đi được, liền gầm nhẹ:
- Ngươi bị gì vậy hả?
Hạ thân của hắn lúc này đang gào thét nhức nhối muốn được xông ra, đành bỏ đi ánh mắt dán vào gương mặt còn đang đẫm nước của nữ tử, muốn mặc kệ nàng ta bị gì, cứ lo cho mình sướng thân trước đã, lại nghe nàng hét to
- Ngươi cút ra cho ta, ta bị dị ứng phấn hoa.
- Dị ứng gì gì của ngươi, ta mặc kệ. Biết điều thì ngoan ngoãn cùng ta, ta cho ngươi sướng như được lên mây. Nếu không thì đừng trách ta dùng vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749365/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.