Nam nhân anh tuấn tiêu sái dần xuất hiện trong nội điện. Theo bối phận hắn là thúc thúc của hoàng đế nên khi hành lễ quân thần, chỉ cần khom người một chút là được. Hàn Ngạo Thiên khí chất phiêu dật, nhẹ khom lưng, tay chắp lại trước mặt theo kiểu một bên mở ra một bên co thành nắm đấm, khấu kiến đế vương:
- Thần đã trở lại. Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế
- Hoàng thúc, bình thân. Trẫm đang bàn bạc về chính sự quan trọng. Hoàng thúc vắng mặt thời gian qua, vậy có nghe nói gì về tình hình hỗn loạn ở Thiên Sơn hiện nay không?
- Hồi hoàng thượng, thần có biết về chuyện này nên mới cấp tốc giục ngựa trở về, để chia sẻ nỗi lo cùng hoàng thượng
- Tốt. Vậy ý của hoàng thúc thế nào, có cảm thấy chuyện này khả nghi gì hay không?
- Thần nghĩ bọn họ khinh người quá đáng. Chắc là nghe tiếng gió Đại Nam ta từng có dịch bệnh người chết rất nhiều, cho rằng nước ta còn đang suy yếu. Phía bọn họ thì mùa màng bị phá hoại, dân chúng đói khổ sẽ càng có tinh thần cướp bóc. Tin chắc hoàng đế Yên Trường Quốc muốn dùng cuộc chiến này làm cơ hội để mở rộng lãnh thổ. Thật là không coi chúng ta ra gì mà. Trận chiến này phải đánh, để đám bọn họ sáng mắt nhận ra chúng ta là hổ chứ không phải là mèo bệnh muốn làm gì cũng được.
- Hoàng thúc nói chí phải. Chỉ là trẫm còn có thêm một suy luận khác, là có thể lực thứ ba âm mưu chia rẽ hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749363/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.