Bóng người chứng kiến cảnh tượng nam hùng dũng, nữ yểu điệu trông rất xứng đôi, lòng hờn ghen như cắn nuốt tất cả bình tĩnh, quên mất chính mình đã quyết định trục xuất người con gái đó rời khỏi hoàng cung. Hắn tiến tới cắt ngang cử chỉ dường như rất nồng tình mật ý của hai người trước mặt
- Thúc thúc, các người đang làm gì vậy?
- Hoàng th...à, Hoàng công tử, ta chỉ là muốn mang cô nương Trà Ngân về nhà cho nàng có chỗ nương tựa qua ngày thôi. Công tử sao lại đến cái nơi nghèo nàn thế này, ta nghĩ ngài vẫn nên trở về thì hơn.
Hoàng đế đang mặc thường phục, rõ ràng là cải trang vi hành, Trấn Nam Vương hắn tinh ý nhận ra hoàng đế không muốn ai nhận biết thân phận qua cách xưng hô nên cũng xuôi theo với hành động che giấu đó. Sự xuất hiện của hoàng đế là ngoài sức tưởng tượng của Ngạo Thiên, khiến hắn rất lo lắng, không biết người giữ ngôi cửu ngũ kia có phải cuối cùng lại quyết định không buông tha, tìm đến truy cứu tội của Trà Ngân chăng? Vậy là Ngạo Thiên liền tìm cách đưa nữ tử trong lòng đi, nhanh chóng thoát khỏi nguy cơ từ nam nhân này mang lại
- Ta có việc phải đi trước. Xin cáo từ Hoàng công tử
Ngạo Thiên lại xoay qua kéo tay Trà Ngân cùng đi. Cô gái nhỏ sau một trận sợ hãi với đế vương trước đó, bây giờ cũng không dám ở lại, sợ chỉ khiến người chán ghét, đành tạm thuận theo ý, cùng đi với tên vương gia này. Điều đó càng làm hoàng đế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-khong-la-ban-hay-doi-thu/749349/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.