Tiểu Mãn hớt hải chạy vào gian phòng khi tôi vẫn còn đang nằm chỏng chơ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.
Trương Tử Ngôn vậy mà tha cho tôi một mạng, lần sau sẽ không thất thố mà chọc phải tên điên ấy nữa.
"Công chúa, có phải người lại chọc giận Tướng quân không? Ngài ấy đằng đằng sát khí đạp cửa bước ra khiến em cứ lo sợ thay người."
Tiểu Mãn vừa đỡ tôi ngồi dậy vừa nói.
Tôi nhìn ra cửa, bọn lính canh vẫn đứng im như pho tượng.
"Ta không sao, vợ chồng lăn giường một chút thì làm gì có chuyện gì."
Tiểu Mãn nghe xong hai má đỏ ửng lên, khúc khích cười.
Bọn lính canh gác nghe vậy cũng đứng ngồi không yên… thật sự bên trong khi nãy nghe tiếng động lớn… không ngờ Tướng gia lại mạnh bạo như vậy.
Tôi nhìn Tiểu Mãn ra dấu đóng cửa.
"Công chúa, thật sự đã động phòng với Tướng quân sao?"
Tiểu Mãn nói thì thào vào tai tôi.
Tôi cóc đầu con bé nói:"Động cái đầu của muội, ta nói như vậy để chọc tức Tô Hinh Dư kia thôi. Cô ta mà biết ta và Trương Tử Ngôn đã động phòng, chắc sẽ không để yên phải không?"
Tôi bật cười nháy mắt nhìn Tiểu Mãn.
"Công chúa, người lại tính toán điều gì nữa… đừng dọa em nữa."
"Cứ đợi xem sẽ có kịch vui."
Sáng hôm sau, tôi còn chưa tỉnh lại thì đã nghe tiếng đập cửa.
Đúng là vị trí của tôi trong Tướng phủ này rất bé nhỏ, ai cũng có thể ức hiếp sao.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thoi-gian-de-gap-tan-lang-nhu-y/2963935/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.