Hứa Ngạn Văn đi qua, cầm lấy di động nhận cuộc gọi, giọng cười hì hì của Chu Thần Quang từ trong điện thoại truyền tới. 
" Hứa ca, tới Đường Thành Hiểu Nguyệt chơi a! Mọi người đều ở bên này. " 
" Không đi. " Hứa Ngạn Văn dứt khoát mà cự tuyệt. 
" Cậu vì sao lại không tới? " Chu Thần Quang thực thất vọng, oán giận nói: " Cậu đã rất lâu rồi chưa cùng bọn tôi tụ họp đó. " 
" Có việc. " Hứa Ngạn Văn tuy lời ít mà ý nhiều. 
" Chuyện gì a? " Chu Thần Quang truy vấn. 
" Cậu quản không được. " 
Chu Thần Quang: "...... " 
" Không có việc gì tôi cúp điện thoại. " 
" Hứa ca...... " 
Chu Thần Quang vừa muốn tắt điện thoại, đối diện truyền đến giọng nói của Đường Dật Xuyên: " Cậu thật sự không ra? Mặc kệ chúng tôi? " 
Hứa Ngạn Văn dừng một chút, vẫn nói: " Lần sau. " 
Đường Dật Xuyên liền nói: " Được, vậy cậu phải nhớ lời đã đáp ứng tôi. " 
Hứa Ngạn Văn " Ân " một tiếng xem như trả lời: " Cúp. " 
Cúp điện thoại, Hứa Ngạn Văn xoay người đi tìm Tiết Giai Duyệt, anh vừa rồi cố ý trêu cô, còn tưởng rằng cô sẽ quấn lấy anh lấy lòng vài câu, nào hiểu được cô xoay người liền đi rồi, cũng chưa nói với anh nửa lời hay, điểm này thật đúng là không giống khi còn nhỏ chút nào, khi còn nhỏ cô sẽ luôn nũng nịu đến lúc anh đồng ý mới thôi. 
Hứa Ngạn Văn ở trên ban công tìm được Tiết Giai Duyệt, đi đến nói: " Đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chu-cuc-pham/295932/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.