Sau khi hôn xong, Hứa Ngạn Văn áp vào trán cô nói: "Nếu em không muốn chiến đấu trong biển máu, tốt nhất nên ngoan ngoãn đi ngủ, ừng có làm loạn nữa."
Không biết có phải do ảo giác hay không, nhưng Tiết Giai Duyệt lại cảm nhận được sự khẩn cầu trong câu nói đó.
Cô cảm nhận được có thứ đó gì cứng rắn đáng sợ đè lên đùi mình, khuôn mặt nóng như lửa đốt, vô thức gật đầu, không dám cử động nữa, càng không dám chọc Hứa Ngạn Văn.
"Đi ngủ thôi." Hứa Ngạn Văn xoa má cô, giọng điệu dịu đi mấy phần.
Tiết Giai Duyệt lại gật đầu.
"Nhắm mắt lại." Hứa Ngạn Văn lại nói.
Tiết Giai Duyệt vội vàng nhắm mắt lại.
Hứa Ngạn Văn ôm cô trong lòng, Tiết Giai Duyệt yên lặng nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng thở dài hài lòng của anh.
Căn phòng trở nên yên tĩnh, Tiết Giai Duyệt duy trì tư thế nằm gọn trong lòng Hứa Ngạn Văn, không lâu sau mí mắt nặng trĩu, hơi thở nhịp nhàng từ từ chìm vào giấc
Hứa Ngạn Văn cúi đầu nhìn cô gái đang ngủ say trong lòng, nở nụ cười chua xót, "Em ngủ say, anh phải làm sao bây giờ?"
Người trong lòng ngủ say, không thể trả lời câu hỏi của anh.
Ôm chặt lấy Tiết Giai Duyệt, ngửi được mùi hương nhàn nhạt trên người cô, đúng là bài kiểm tra khảo nghiệm tính chịu đựng. Hứa Ngạn Văn không thể nhịn được nữa, sự kiên trì của anh đã đạt đến mức giới hạn. Anh nhẹ nhàng đặt Tiết Giai Duyệt xuống giường, vén chăn lên đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chu-cuc-pham/2086148/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.