Ở trong gian nhà vệ sinh Lâm đang nghe hai người này nghị luận. Lúc này cô mới biết được trong mắt người khác cô là cái bộ dạng gì, giống như trò cười trong rạp xiếc được mọi người đem ra chê cười.
Nghe được những lời nói này, Lâm Đạt vừa xấu hổ vừa tức giận, nghiến răng nghiến lợi.
Khi còn bé, bởi vì nhà cô ta nghèo, nên quần áo mặc không đẹp bằng người khác, đồ đạc cũng không đẹp bằng người khác. Họ hàng và người lớn trong nhà ai cũng quý nhà người chú giàu có. Dù cô ta có giỏi ưu tú hơn người em họ Hàn Nhã Tuệ. Nhưng họ hàng cùng người lớn trong nhà ai cũng khen ngợi Hàn Nhã Tuệ, thay vì khen ngợi cô ta. Lúc mới đầu cô ta không hiểu vì sao lại như vậy, sau này lớn lên, mới biết hóa ra là bởi vì tiền lợi. Nhà cô ta nghèo, nên mọi người không thích cô ta. Điều đó dẫn đến ngay từ nhỏ cô ta hy vọng mình có thật nhiều tiền và trở nên giàu có.
Sau này lớn lên, lúc ở trường học, dù biết mình không có tiền cũng phải giả vờ bản thân mình có thật nhiều tiền. Dù phải sống tiết kiệm, vẫn cố mua quần áo hàng hiệu và túi xách đắt tiền cho bằng bạn bằng bè. Vì sợ người khác xem thường cô ta, thói quen này vẫn tiếp diễn đến khi cô ta tốt nghiệp đại học, sau đó bước vào tập đoàn Hứa thị làm việc. Ngôn Tình Sắc
Hứa thị trả tiền lương nhân viên rất cao, đồng nghiệp xung quanh đều là con nhà khá giả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chu-cuc-pham/2086124/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.