Hứa Ngạn VĂn tỏ vẻ bất đắc dĩ nhún vai một cái: " Không còn biện pháp khác,ai kêu em không nói sớm.
"Em đã nhắc nhở anh rồi."Tiết Giai Duyệt đề cao âm lượng.
" Mắt em nhìn anh lúc ấy cứ giật giật anh đây còn tưởng em kêu anh đồng ý." anh tỏ vẻ bộ dáng vô tôi nhìn Tiết Giai Duyệt.
Tiết giai Duyệt tức điên cả người: " Anh...anh...anh "
Hứa Ngạn Văn đột nhiên lấy tay chặn miệng của cô,không cho cô nói những lời định nói ra hết.Anh nhìn về phía sau Tiết Giai Duyệt khuôn mặt tươi cười kêu một tiếng: " Gia gia"
Hứa lão gia nhìn thấy bọn hò cứ kỳ quái liền hỏi: " Hai Người các con đang làm cái gì? "
Hưa Ngạn Văn lấy tay che miệng Tiết Giai Duyệt tránh cho cô nói ra những lời không nên nói,bộ dáng đứng đắn mà đáp lại: " Con đang cùng Giai Duyệt bàn xem buổi tối nên làm món gì,Giai Duyệt muốn vô bếp làm cho gia gia một bữa thịnh soạn nhưng con nói cô ấy vẫn còn ốm vẫn là nên ra ngoài ăn tiện hơn,thế là cô ấy liền trách con không hiểu chuyện,đồ ăn bên ngoài sao bằng đồ ăn nhà nấu."
Nghe được Hứa Ngạn Văn nói những lời đó,khuôn mặt anh rất nghiêm túc nên Hứa lão gia cũng không phát giác ra được vấn đề gì nhưng ông biết rõ hai người có chuyện nhưng lại không muốn chọc thủng chuyện này ra liền ha ha mà cười nói: " Vậy nghe lời Giai Duyệt đi,ở nhà ăn,con bé bị cảm không nấu cơm được,vậy con đi nấu đi,để chúng ta nếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-nam-chu-cuc-pham/2086120/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.