Lúc Ôn Tố quay trở về biệt thự đã là sáu giờ rưỡi chiều.
Vừa vào phòng khách đã nghe thấy Sở Tĩnh Xu đang cùng Sở Tĩnh Đồng nói gì đó, nghe tiếng động ở cửa, Sở Tĩnh Xu quay đầu nhìn về phía cô, "Em về rồi."
Ôn Tố vuốt tóc, đổi giày đi lên lầu, đầu cũng không quay lại nói: "Chờ tôi một lát, tôi đi tắm trước."
Nhìn cô lên lầu, Sở Tĩnh Xu cười cười, "Ừ, vậy chị báo cho mẹ một tiếng."
Đến khi cô nói xong, đã không nghe thấy tiếng bước chân của Ôn Tố nữa.
Sở Tĩnh Xu rũ mắt, trong lúc quay đầu vô tình nhìn thoáng qua Sở Tĩnh Đồng đang cùng với người nào đó trợn trắng mắt. Cô đưa tay gõ đầu em gái, "Làm gì vậy, bộ dạng thật xấu."
Sở Tĩnh Đồng ủy khuất xụ mặt, kéo tay cô phàn nàn: "Chị ta thật là đáng ghét, làm gì có ai chưa nghe người khác nói xong liền chạy mất."
"Em còn nói, buổi sáng còn chưa chào hỏi Ôn Tố, vừa rồi cũng thế." Sở Tĩnh Xu trừng cô bé một chút, "Em quá tùy hứng."
Sở Tĩnh Đồng nhỏ giọng lầm bầm: "Dù sao em cũng không thích chị ta."
Sở Tĩnh Xu chỉ chỉ trán của cô bé vừa cảnh cáo, "Học tập cho giỏi, chủ nhiệm của em gọi điện thoại nói em mới đây lại trốn học, em đi làm cái gì?"
Sở Tĩnh Đồng dời mắt, mập mờ nói: "Không có gì, tâm trạng không tốt, không muốn học tập."
Nghe được lời này, Sở Tĩnh Xu cũng dịu lại, an ủi nói: "Không sao đâu, đừng sợ, có chị ở đây."
Sở Tĩnh Đồng bổ nhào vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-truoc-cua-bach-nguyet-quang/1599983/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.