Chương trước
Chương sau


Sắc mặt Quý Minh Noãn lập tức trắng bệch, Lý Hồng lừa cô?
 
Quý Minh Noãn thoát khỏi tay Lý Hồng, không nói lời nào xoay người rời khỏi căn phòng.
 
Lý Hồng cho rằng Quý Minh Noãn còn chưa biết ý nghĩa của buổi tiệc này nhanh như vậy, nào ngờ cô chẳng nói chẳng rằng đã bỏ đi.
 
Trương Diệu híp hai mắt nhìn Quý Minh Noãn, hỏi: “Tới cũng tới rồi, còn buồn bực gì chứ? Đệt.”
 
Vốn dĩ đêm nay anh ta chỉ hẹn hai người bạn ra đây chơi, nào ngờ nửa đường gặp ông Phật Mục Hàn, hai người bạn quen Mục Hàn, nên gọi Mục Hàn Đi chung, bây giờ đại nhân vật ở đây, anh ta hành xử cũng cẩn thận.
 
Đổi thành ngày thường, anh ta đã sớm giữ chặt tiểu mỹ nhân đang muốn bỏ trốn để uống rượu.
 
Mục Hàn nhìn Quý Minh Noãn rời đi, cầm rượu trên bàn uống một ngụm, ánh mắt lạnh lẽo.
 
Anh ta không thích phụ nữ kỳ lạ không nghe lời.
 
Lý Hồng xin lỗi Trương Diệu, vội vàng đi theo Quý Minh Noãn ra ngoài.
 
Cô ấy đã sớm đoán được Quý Minh Noãn sẽ bỏ chạy, chạy thì chạy thôi, chờ lát nữa tùy tiện tìm cớ bảo chị Nhu đổi người là được, Quý Minh Noãn là nhân tài đáng bồi dưỡng, không cần đi đi đường vòng này.
 
Nhưng cô ấy không ngờ rằng Lý Nhu lại tới chỗ này.
 
Lý Nhu vừa ra thang máy đã nhìn thấy Quý Minh Noãn xanh mặt đi ra căn phòng.
 
Quý Minh Noãn nhìn thấy Lý Nhu, lập tức hiểu rốt cuộc cái bẫy này là chuyện thế nào!
 
Lý Nhu phỏng chừng đã đoán được cô không có cách nào trả tiền bồi thường, nên đã sớm sắp xếp bữa tiệc đêm nay, chỉ chờ đưa cô tới cửa thôi.
 
Tiệc gì chứ, thật ra chỉ là một lần chơi bời của đám công tử bột!
 
Lý Nhu nhìn bốn phía, chỉ vào một góc: “Chúng ta qua kia tâm sự đi.”
 
Quý Minh Noãn hừ một tiếng, “Chẳng có gì để nói cả.”
 

Lý Nhu thấy Quý Minh Noãn không hề do dự, dứt khoát nói thẳng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Lý Nhu khổ tâm khuyên nhủ: “Vậy cô lấy tiền đâu ra để bồi thường nhãn hàng trang sức đây? Cô bỏ mặc sống chết của cậu em trai bảo bối à? Đây chẳng phải chuyện xấu hổ gì cả, ai mà không đi lên bằng con đường này chứ? Có tiểu hoa nào không như thế đâu? Nghĩ thoáng chút đi, sau này có vinh hoa phú quý dễ như trở bàn tay.”
 
Lý Nhu đã sớm chắc chắn Quý Minh Noãn sẽ làm như thế, Quý Minh Noãn chỉ là một con bé nghèo khổ, còn có cậu em trai nửa sống nửa chết mà nó rất xem trọng, vì tiền, chuyện gì cũng đồng ý làm thôi.
 
Xem lại khoảng thời gian trước, Quý Minh Noãn nhận những công việc vừa cực khổ vừa ít tiền, bây giờ đã nói Trương công tử có thể giải quyết vấn đề giúp cô, còn gì băn khoăn chứ? Quý Minh Noãn chỉ chờ được đả thông tư tưởng mà thôi.
 
Quý Minh Noãn lạnh lùng nói: “Ai nói tôi không trả nổi?”
 
Trong khoảng thời gian này, Quý Minh Noãn không quên chuyện bồi thường, cụ Lục đã chuẩn bị tiền cho cô, nhưng Quý Minh Noãn biết sợi dây chuyền đó không phải bản thân làm hư, nên không muốn lấy tiền ra.
 
Mấy ngày trước cô đã đi tìm nhân viên của đoàn làm phim Châu Quang Bảo Khí để xem thử ở hiện trường có camera không, tuy cần chút thời gian, nhưng cô cũng tin hai chữ công bằng.
 
Không phải lỗi của cô, cô tuyệt đối không gánh trách nhiệm này.
 
Lý Nhu cười nhạo: “800 vạn cơ đấy, cô cho rằng là 800 đồng?”
 
Cô ta dám cam đoan Quý Minh Noãn hiện tại còn chẳng có 80000!
 
Để tôi xem cô lấy gì để bồi thường?
 
Quý Minh Noãn hừ lạnh, “Dù tôi không trả nổi, cũng sẽ không liên lụy công ty.”
 
Lý Nhu: “Tiểu thư ơi, cô cho rằng bản thân là ảnh hậu hay là hoa phú quý giữa nhân gian? Cô có biết Trương Diệu là ai không? Tôi nói với cô nhé, đêm nay cô không muốn đi cũng phải đi, nếu làm hỏng bữa tiệc, cô cũng đừng hòng lăn lộn trong giới này nữa! Đừng quên trước kia cô quỳ gối cầu xin tôi ký hợp đồng với cô như thế nào, nói sắp xếp thế nào đều được, bây giờ chỉ muốn cô đi ăn một bữa cơm với người ta mà còn giả thanh cao?”
 
Quý Minh Noãn nhìn thẳng đối phương, gằn từng chữ: “Chị Nhu, có lẽ chị lớn tuổi nên đãng trí đúng không? Trước kia tôi nói tôi không chê bất cứ vai diễn nào cả, dù thế thân cũng sẽ đi diễn, chứ chẳng nói bán thân!”
 
Quý Minh Noãn thấy gương mặt Lý Nhu dần thâm trầm, mỉm cười nhắc nhở: “Chị Nhu, nếu chị dễ quên như vậy, tôi nhắc chị một chút nhé, Triệu Thục Nghi còn nằm viện đấy, chị nói xem, nếu truyền thông biết chuyện đó……”
 
Lý Nhu thay đổi nét mặt, sao Quý Minh Noãn lại biết chuyện đó?
 
Công ty của cô ta cũng có người muốn đi đường tắt, Triệu Thục Nghi là một trong số những người đó.

 
Lý Nhu nhớ rõ đêm đó, tự đưa người kia đến phòng của nhà sản xuất, chưa được bao lâu Triệu Thục Nghi đã nhảy lầu, đến nay còn nằm viện.
 
Lý Nhu lắc đầu nhìn Quý Minh Noãn, “Được, Quý Minh Noãn, cô nhớ kỹ đấy, đây là con đường cô chọn, một tuần sau, cô phải đem 800 vạn để bồi thường cho nhãn hàng trang sức! Công ty sẽ không ra một đồng một xu nào giúp cô.”
 
Quý Minh Noãn: “Yên tâm, bắt đầu từ ngày mai, tôi và công ty cũng chẳng còn quan hệ gì nữa, vì…… Tôi muốn kết thúc hợp đồng.”
 
Không đợi Lý Nhu nói chuyện, cách đó không xa, một giọng nói dịu dàng vang lên: “Chẳng phải chỉ 800 thôi sao?”
 
Hai người nhìn qua đó, nhìn thấy bóng dáng yểu điệu đứng ở cửa, mặc váy dài Gucci mới nhất, đang nghi hoặc nhìn Quý Minh Noãn.
 
Lý Nhu nhíu mày, “Cô là?”
 
Buổi chiều Lục Chân Chân vừa đi Pháp về, đúng lúc gặp mấy chị em ở sân bay, nên tới đây mở tiệc đánh bài, nhưng lại thua cả đêm, cho nên cô ấy mới ra đây để đi dạo.
 
Ai biết cô ấy vừa ra đã nhìn thấy Quý Minh Noãn bị một con mụ đè đầu, chậc chậc, cuối cùng cũng để cô ấy có lần diễu võ dương oai.
 
Hơn nữa, người thông minh như cô ấy vừa quay lại video cuộc đối thoại giữa họ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Cô ấy còn thuận tay gửi cho anh trai.
 
Hí hí hí, bé Chân Chân Lục thị đúng là đứa bé lanh lợi, yêu bản thân quá đi,
 
Cô ấy thấy Quý Minh Noãn không trả lời, tiếp tục hỏi: “Quý Minh Noãn, sao chị không lấy ra đi?”
 
A, hôm đó là ai đã nói với cô ‘chị có tiền’ nhỉ?
 
Lục Chân Chân đi giày cao gót, chậm rãi đi tới, cười nói: “Chị không lấy ra, tôi trả giúp chị nhé.”
 
Đúng là mất mặt chết mất, vợ của Lục Ngôn Thâm không có nổi 800 vạn, còn bị người ta ép đi bán thân?
 
Nếu để đám bạn bè chó chết của anh cô biết được, thế nào cũng chê cười anh trai cô cả đời, anh trai thảm quá mà.

 
Cô ấy nhất định phải giữ mặt mũi cho anh trai.
 
Quý Minh Noãn lạnh lùng nói: “Em đừng xem náo nhiệt.”
 
Lý Nhu vẫn rất thức thời, nhìn thấy bộ đồ hơn 50.000 tệ của Lục Chân Chân, lập tức thay đổi thái độ.
 
“Cô và Minh Noãn……”
 
Quý Minh Noãn không muốn bị người trong giới biết cô và nhà họ Lục có quan hệ với nhau, vội vàng ra hiệu Lục Chân Chân mau rời đi.
 
Hơn nữa, lời nói của Lý Nhu làm người khác thấy ghê tởm, cô không muốn Lục Chân Chân nhìn thấy chuyện dơ bẩn như vậy.
 
“Không liên quan đến em, về đi!” Quý Minh Noãn quát.
 
Mà Trương Diệu ở bên kia thấy cô còn chưa quay về, ra xem thử, “Sao lâu vậy?” Anh ta còn chưa nói xong, lại bắt gặp thiên kim đã lâu chẳng lộ mặt của nhà họ Lục, lập tức xem những người khác như không khí, đi tới chỗ Lục Chân Chân.
 
“Ai da, chị Chân Chân, cuối cùng cũng gặp được chị rồi!”
 
Nhà họ Lục có địa vị rất quan trọng ở Thành phố Yến, có thể được gọi là đầu rồng, Lục Chân Chân trường kỳ trà trộn trong mấy bữa tiệc xã giao, đi đâu cũng có một đám yêu tinh khoác lác chuyên nghiệp vây quanh để nịnh bợ cô ấy.
 
Cho nên công chúa Chân Chân trừ bị nghẹn trước mặt Quý Minh Noãn, còn lại luôn được nịnh bợ ở chỗ của người khác.
 
Lý Nhu thấy Trương Diệu ân cần với Lục Chân Chân, đột nhiên có dự cảm không tốt.
 
Lục Chân Chân ghét bỏ nói: “Ai là chị cậu?” Sau đó cô ấy nhìn Lý Nhu, hỏi Trương Diệu: “Đây là người của cậu?”
 
Trương Diệu nhìn lướt qua, tự động tự biên tự diễn một vở kịch cung đấu, nhưng……
 
“Chỉ gặp hai lần thôi, không thân lắm.”
 
Lục Chân Chân nhìn Quý Minh Noãn, nghĩ cũng biết chuyện gì đang xảy ra, Trương Diệu này thích chơi với mấy minh tinh người mẫu không nổi tiếng nhất, phỏng chừng Quý Minh Noãn đã bị người đại diện bán. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 
 
Chỉ vì 800 vạn, có cần thế không?
 
Chị dâu thảm ghê, cô ấy phải nói với anh trai mới được.
 
Trương Diệu nhìn thấy Lục Chân Chân không vui, nói với Lý Nhu: “Đi đi, mau cút đi, đừng ở đây gây rối nữa, nhìn thôi đã thấy phiền.”

 
Lý Nhu do dự hỏi: “Trương công tử, cái kia……”
 
“Đi chung đi, nhìn thôi đã thấy chướng mắt.”
 
Quý Minh Noãn thâm sâu nhìn Lục Chân Chân, thở dài, vẫn nên rời khỏi đây trước, để tránh lộ thân phận.
 
Lục Chân Chân gọi cô, “Quý Minh Noãn, chị đừng đi chứ.”
 
Trương Diệu nhìn Quý Minh Noãn, khó hiểu hỏi: “Vị này là?”
 
Lục Chân Chân trừng mắt với anh ta, câu ‘Chị dâu tôi’ đã tới miệng, nhưng giây tiếp theo đã bị ánh mắt giết người của Quý Minh Noãn ngăn chặn.
 
Cô ấy ậm ừ: “À…… Chị tôi đấy!”
 
Lục Chân Chân nhanh nói: “Cậu cần phải mở to hai mắt nhìn cho rõ đấy, sau này đừng có nhét bừa đồ ăn vào miệng nữa! Cẩn thận nghẹn chết đấy.”
 
Câu chị này cũng làm cô thấy nghẹn, a a a, nếu không phải tên quỷ nghèo này, cô đâu cần làm người tốt thế chứ! Đều do chị ta cả, thật sự đáng ghét.
 
Cô không nên đi ra ngoài mà.
 
Quý Minh Noãn cười, cuối cùng dừng bước chân vì chữ chị này.
 
Trương Diệu chợt thấy lạnh sống lưng, đậu xanh, địa vị của nghệ sĩ nhỏ nhoi này lại lớn như thế à?!
 
Nhà họ Lục có thêm một cô con gái từ khi nào vậy? Chẳng lẽ là con riêng?
 
Chẳng lẽ Lục Ngôn Thâm sắp chết, đủ thứ con riêng tới tranh gia sản?
 
Trương Diệu đã tự biên tự diễn mấy chục vở kịch đặc sắc, thầm cảm khái chỗ tốt của con một.
 
Cuối cùng, Trương Diệu thành khẩn nói với Quý Minh Noãn: “Chị đừng để ý nhé, em trai có mắt không thấy Thái Sơn.”
 
Lý Nhu nhìn thấy Trương Diệu ngày thường kiêu ngạo vểnh đuôi lên trời cúi người trước Quý Minh Noãn, lập tức mở to hai mắt, không thể nào chứ? Chẳng lẽ Quý Minh Noãn thật sự là hoa phú quý giữa nhân gian?!
 
Thê thảm rồi, rốt cuộc cô ta đã đắc tội ai đây? Sao cô ta lại có ảo giác ngày mai công ty sẽ phá sản đóng cửa? Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn. 

 


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.