Lục Ngôn Thâm nhìn thông báo tiền gửi đi, đột nhiên cảm thấy hành vi của bản thân khó tin.
Anh cũng không phải loại người sẽ đặt tinh lực trong chuyện tình cảm, đối với hôn nhân, anh không chống đối gia trưởng ép duyên, liên hôn cũng tốt, kết hôn vì con cũng tốt, chỉ cần đối phương là người có phẩm chất đoan chính, anh thấy không sao cả.
Quý Minh Noãn xuất hiện, làm người khác không biết nên khóc hay nên cười, nhưng ở chung, anh phát hiện đối phương không quấn người, cũng không vô cớ gây rối, dù bọn họ được đính hôn trong tình hình kỳ lạ như vậy, cô cũng chưa bao giờ có yêu cầu gì quá đáng.
Nếu anh nghĩ sâu hơn, có lẽ Quý Minh Noãn vốn không đặt anh vào mắt.
Anh có cảm xúc chưa bao giờ xuất hiện.
Anh hoang mang nhìn thông báo, đến khi Chu Mặc nhỏ giọng nói bên tai anh: “Tổng giám đốc Lục?”
Lục Ngôn Thâm buông di động, thu lại suy nghĩ bay xa, nói với cấp dưới: “Tiếp tục.”
Cấp dưới nhìn thấy Lục Ngôn Thâm hồi thần, tiếp tục báo cáo: “Tổng giám đốc Lục, vừa rồi người phụ trách Viễn Hải gọi tới báo họ đồng ý chuyển nhượng mảnh đất phía Bắc thành phố Hằng, hơn nữa không thay đổi giá đất, tôi đã cho người bên bộ phận pháp lý chuẩn bị hợp đồng sơ bộ, lát tôi đưa đến văn phòng anh, nếu không thành vấn đề, nhanh nhất là thứ hai tuần sau có thể ký hợp đồng.”
Lục Ngôn Thâm nhướng mày, gật đầu.
Cuộc họp tiếp tục bàn về nội dung hạng mục Hằng Thịnh muốn phát triển kế tiếp, kết thúc đã gần chạng vạng.
Lục Ngôn Thâm giữ Chu Mặc lại, hỏi: “Chuyện Quý Minh Noãn bồi thường trang sức đã sáng tỏ chưa?”
Lục Ngôn Thâm vừa về công ty đi làm, ngày nào Chu Mặc cũng xoay như con quay, dù có mười cánh tay cũng không thể chia chút tinh lực chú ý chuyện của Quý Minh Noãn.
Hình như tổng giám đốc Lục rất quan tâm chuyện này, có phải anh không linh hoạt không?
Anh ấy xem Weibo, không thấy tin tức không tốt về Quý Minh Noãn, ngược lại có một hot search: Vương Tử Nghiên thừa nhận phá hỏng trang sức, thần tốc vả mặt fans.
“Tổng giám đốc Lục, Vương Tử Nghiên đã công khai nhận lỗi, đã xin lỗi Quý Minh Noãn.” Chu Mặc nhìn bình luận vài lần, tắt đi.
Chu Mặc thấy Lục Ngôn Thâm vẫn nhíu mày, vì sao nhỉ? Chu Mặc mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, không biết sao lại cảm giác từ lúc tổng giám đốc Lục tỉnh lại không giống với bình thường, trước kia anh không có tâm sự nặng nề như vậy, dù chuyện bàn bạc khó cấp SSS, anh cũng có vẻ đã tính trước chuyện đó.
Chu Mặc thấy anh không nói chuyện, cầm chiếc máy tính bảng, hỏi: “Tổng giám đốc Lục, anh đã đặt bữa ăn 7 giờ rưỡi, bây giờ qua đó chứ?”
Lục Ngôn Thâm nhìn di động, Quý Minh Noãn không hề gửi tin nhắn, cũng không gọi điện thoại cho anh.
Rốt cuộc vì sao cô không vui nhỉ?
Anh buông di động, hỏi: “Chân Chân ở đâu?”
Chu Mặc gọi điện thoại cho vệ sĩ của Lục Chân Chân, sau đó đáp: “Con phố cạnh Quảng trường Hằng Thịnh.”
Quảng trường Hằng Thịnh cũng là cũng là khu mua sắm chính thức do Tập đoàn Hằng Thịnh phát triển, là quảng trường mua sắm xa hoa nhất của Thành phố Yến, nằm ở trung tâm khu vực CBD, có không ít nhãn hàng xa xỉ, được gọi là nơi tụ họp nhãn hàng xa xỉ trong Thành phố Yến. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Quý Minh Noãn bị Lục Chân Chân kéo đến Quảng trường Hằng Thịnh, lúc đó đã tới giờ cơm, Công chúa Chân Chân đòi ăn buổi tối có ánh nến lãng mạn kiểu Pháp với Quý Minh Noãn, hai người làm hai bóng đèn sáng chói giữa các cặp đôi.
Lục Chân Chân nghiêm túc giới thiệu cho Quý Minh Noãn: “Đây là gan ngỗng Pháp, lúc ăn có thể nhấp rượu nho ngọt, ngàn lần đừng uống rượu vang đỏ, cũng không thể uống một hơi hết sạch, em biết chị không nếm được có gì khác biệt, nhưng đây là truyền thống đấy!”
Nhưng không hiểu sao chị lại làm người khác vui vẻ.
“Ăn đi, đồ ăn nguội rồi, không ăn no sao có sức ghét chị?” Hiếm khi Lục Chân Chân thất tình còn có thể ăn ngon như vậy, dù cô đang giảm béo, cũng muốn xả thân ăn chung với công chúa.
Quý Minh Noãn cắt sườn dê đưa tới trước mặt Lục Chân Chân, sau đó ăn bánh nướng tôm.
Nhìn Lục Chân Chân há miệng ăn, cô mới bớt thời giờ xem Weibo có bài đăng Vương Tử Nghiên công khai xin lỗi không.
Cô thấy màn hình sáng lên, thông báo hiện lên: Lục Ngôn Thâm vừa chuyển vào tài khoản xxx của bạn 10000000 tệ.
Quý Minh Noãn: !!!
Wtf?
Tâm thần hả? Sao đột nhiên chuyển nhiều như vậy cho tôi chứ?
Cô lập tức mở WeChat, gửi tin nhắn cho Lục Ngôn Thâm, hỏi: 【 ??? 】
Ý của Quý Minh Noãn là: sao đột nhiên lại chuyển tiền cho tôi chứ?
Một lát, Lục Ngôn Thâm cũng nhắn lại cô: 【 ??? 】
Lục Ngôn Thâm cũng tỏ vẻ không hiểu, bảo cô nói tiếng người.
Giao lưu không có kết quả, Quý Minh Noãn lại gửi tin nhắn cho Lục kim chủ: 【 Anh chuyển một ngàn vạn cho tôi? 】
Lục Ngôn Thâm chậm chạp không nhắn lại, Quý Minh Noãn cảm thấy chắc chắn bé Lục yếu đuối không cẩn thận chuyển sai tiền, phỏng chừng đang khóc thút thít trong góc nhà.
*
Cùng lúc đó, một góc khác của nhà hàng, An Tư Nhã bực bội lướt Weibo.
【 Làn sóng vả mặt của Vương Tử Nghiên tới nhanh như gió lốc, cười chết mất! 】
【 Cười chết mất, công ty vừa thanh minh, Vương Tử Nghiên đã xin lỗi, vả mặt công ty và fans cực mạnh, đau lòng công ty và fans một giây 】
【 Mười phút rớt 50000 fans, chỉ sợ đều là người hâm mộ thật lòng 】
【 Rốt cuộc Quý Minh Noãn là ai thế? Hình như có sức mạnh thần bí gì đó? 】
【 Ôi trời, đạo diễn Quách vừa đăng Weibo, nói vai chính bộ phim tiếp theo của ông ấy là Quý Minh Noãn! 】
【 A a a, còn hợp tác với chồng tôi nữa, hâm mộ quá! Chị gái đẹp quá. 】
Không ngờ rằng Quý Minh Noãn tránh được kiếp này, còn nhân cơ hội nổi tiếng.
Nhớ tới kiếp trước, Quý Minh Noãn dụ dỗ Mục Hàn, sau đó Mục Hàn lợi dụng quan hệ giúp Quý Minh Noãn.
Chỉ là cuộc đời phát triển theo quỹ đạo khác, nhưng lại có kết quả như nhau, An Tư Nhã cảm thấy bực bội.
Rốt cuộc Quý Minh Noãn còn muốn nhảy nhót trước mặt cô ta bao lâu đây?
Quý Minh Noãn một ngày không rời Hoa Quốc, cô ta lo lắng một ngày nào đó cô lại cướp hết mọi thứ cô ta đang có.
Mục Hàn ngồi đối diện An Tư Nhã, nhìn cô ta, bất mãn hỏi: “Sao vậy? Cả đêm đều xem di động.”
An Tư Nhã tắt điện thoại, “Không có gì, xem tin tức thôi.”
Mục Hàn nhìn thấy một bóng dáng khác trong nhà hàng, cảm thấy chói mắt, híp mắt, vừa lúc thấy rõ khuôn mặt nghiêng của Quý Minh Noãn.
Mục Hàn có trí nhớ phi phàm, tuy không nhớ gương mặt của phụ nữ khác, nhưng người phụ nữ này là người thứ nhất làm anh ta nhớ kỹ.
An Tư Nhã cười, nhìn theo ánh mắt của Mục Hàn, nhưng chẳng nhìn thấy gì, ngoan ngoãn nói: “Có phải gần đây đạo diễn Lý đang chuẩn bị một bộ phim thanh xuân không, nghe nói là tác phẩm của công ty anh, còn chưa quyết định nữ chính nhỉ?”
An Tư Nhã đã cho trợ lý đi hỏi vài lần, đạo diễn Lý chẳng cho cô ta đáp án chính xác, cô ta gấp gáp, nhớ lại kiếp trước, nhớ đến bộ phim này tháng sau sẽ bắt đầu quay, nhưng hiện tại còn chưa chọn nữ chính, thời gian quá gấp gáp. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Mục Hàn và An Tư Nhã quen biết nhau từ nhỏ, đã ủng hộ cô ta nhiều năm như vậy, tất nhiên vừa nghe đã biết cô ta ám chỉ điều gì, nhưng thấy hình tượng của An Tư Nhã và hình tượng của vai chính không hợp nhau.
“Em hứng thú?”
An Tư Nhã cười: “Anh Mục Hàn đầu tư, sẽ không kém, em tin anh.”
Mục Hàn nghe vậy cười, nhẹ gõ ngón tay dài lên ly thủy tinh, tạo ra âm thanh nặng nề, động đậy môi mỏng, nói: “Em nghe anh nói này, bộ phim này không hợp em.”
Quay cũng lãng phí.
An Tư Nhã nghe vậy, tức khắc đổi sắc mặt, trước kia cô ta muốn gì, Mục Hàn không hỏi đã cho cô ta, hiện tại……
Anh ta còn không cho cô ta một vai diễn nhỏ nhoi?
“Không phải, em đọc tiểu thuyết gốc rồi, cảm thấy em……”
Ánh mắt thâm trầm của Mục Hàn ánh lên vẻ không kiên nhẫn, nhưng khóe miệng của anh ta vẫn nở nụ cười với An Tư Nhã, “Không phải em nói em tin anh à?”
An Tư Nhã không trả lời được, tức khắc cảm thấy hối hận vì mình ngu ngốc, nịnh bợ không phải lúc.
*
Bên kia, Lục Công chúa uống ăn uống no nê, dẫn Quý Minh Noãn xuất chinh, đi trên con đường mua sắm.
Công chúa cầm một chiếc đầm tầng hồng Dior, ướm thử cho Quý Minh Noãn, “Chị da trắng, thử cái này xem.”
Quý Minh Noãn còn nhớ số tiền kếch xù của Daddy Lục, chỉ muốn nhanh chóng về nhà an ủi linh hồn yếu ớt của Daddy Lục, giờ phút này bị Lục Chân Chân thúc giục đi thử váy, cô ngơ ngác.
Nhân viên cửa hàng giúp Quý Minh Noãn thay quần áo xong, cô đi ra, Lục Chân Chân hơi bất ngờ, thật sự chỉ “hơi” bất ngờ.
Không thể không nói chiếc váy này rất tôn dáng cô! Dù ai đứng bên cạnh cô cũng chỉ ở mức tầm thường thôi, khó trách công chúa mặc quần áo cao cấp đến đây, nhân viên cửa hàng mới lấy ra.
Quý Minh Noãn nhìn bản thân trong gương, chiếc váy dài này có kiểu dáng hở vai, làm cái cổ thon dài trắng nõn của cô càng mê người, tóc dài hơi xoăn, thoạt nhìn cô có thể đi thảm đỏ bất cứ lúc nào.
Cô nhìn mình chưa trang điểm, tức khắc thấy ngũ quan càng ngày càng giống ngũ quan của kiếp trước.
A, cô đúng là tiểu tiên nữ xinh đẹp tuyệt trần!
Lục Chân Chân nhanh chóng quay video 360 độ không góc chết của chị dâu, gửi cho anh trai.
【 Anh à, em hỏi anh đẹp không đấy! Đẹp không! 】
【 Chị dâu là thần tiên xinh đẹp gì thế, em sắp chìm trong dung nhan tuyệt thế của chị ấy rồi 】
【 Không được, không được, em nhất định phải mua chiếc váy này, muốn mua rất nhiều váy cho chị ấy, nuôi chị ấy như chim hoàng yến của em 】
Lục Chân Chân gửi tin nhắn cho Lục Ngôn Thâm, anh đang trên đường đến đây, lúc này trời đã tối, Thành phố Yến sáng đèn, rất náo nhiệt.
Anh nghĩ dù sao đã hoãn tất cả hành trình đêm nay, cũng không có sắp xếp khác, dự định ăn một bữa cơm chung với Lục Chân Chân và Quý Minh Noãn, rồi về nhà.
Ai biết tới bãi đỗ xe Quảng trường Hằng Thịnh, Lục Chân Chân gửi video ngắn của Quý Minh Noãn cho anh.
Anh nhìn Quý Minh Noãn mặc váy cao cấp trong video, rất tự nhiên, như một con công kiêu ngạo.
Video quay lén, chỉ 5 giây, Lục Ngôn Thâm xem vài lần, cuối cùng dừng ở tấm lưng tr ắng nõn.
Anh nới lỏng cà vạt, ngón tay nhanh gõ, đáp lại một chữ: 【 Đẹp 】
Lục Chân Chân cũng không để tâm tin nhắn của Lục Ngôn Thâm, chỉ ở một bên thưởng thức tiểu tiên nữ trước mắt.
Đột nhiên, giọng nói ngọt ngào đến từ phía sau, An Tư Nhã không hề có ý tốt chỉ vào chiếc váy Quý Minh Noãn đang mặc, ỏng ẹo hỏi: “Chào cô, tôi có thể thử chiếc váy trên người cô không?”
Lục Chân Chân: ?
Quý Minh Noãn quay đầu lại, nhìn thấy An Tư Nhã và người đàn ông tuấn tú cao ráo đi cạnh cô ta, ánh mắt lạnh lẽo như muốn làm người khác rơi xuống hố băng, cô đột nhiên run rẩy. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Bắc Phủ.luvevaland. Các bạn có đọc ở các nơi đăng lại bản chuyển ngữ của tụi mình rồi cũng hãy dành chút thời gian qua trang gốc Luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho nhóm dịch nữa nhé. Mọi thắc mắc có thể liên hệ qua page LuvEva land hoặc Sắc - Cấm Thành. Xin cảm ơn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]