Lục Ngôn Thâm và Chu Mặc rời khỏi khu đấu giá, xe chạy thẳng tới nhà hàng bán món Tây.
"Tổng giám đốc Lục, phòng ăn đã đặt xong, cứ qua đó là được. Lão Lý cũng lên đường đón Quý tiểu thư rồi."
Lục Ngôn Thâm gật đầu, "Ừ."
Giữa đường đi, Chu Mặc đột nhiên nhớ tới Mục Hàn, nói: "Không ngờ lần này Tổng giám đốc Mục định tấn công giới bất động sản, trước đó chẳng nghe tin tức gì cả."
Lục Ngôn Thâm thu hồi tầm mắt đang nhìn ra ngoài cửa sổ, "Không phải."
Chu Mặc kinh ngạc nói: "Phải không? Vậy hôm nay anh ta nâng giá cao như vậy, vì sao nhỉ?"
Lục Ngôn Thâm đang có tâm trạng tốt, hiếm khi nói nội tình đã sớm biết với Chu Mặc: "Nghe nói Mục Hàn muốn phát triển phim trường."
Chu Mặc hiểu rồi, hèn chi hôm nay nâng giá nhiều lần như vậy, chắc chắn anh ta rất coi trọng phim trường đó.
Nếu có một phim trường khác ở Thành phố Yến, sau này chắc chắn nổi tiếng.
Trên đường Quý Minh Noãn đến sân bay, suy nghĩ chuyện gọi cho Lục Ngôn Thâm.
Tiếng chuông điện thoại vừa vang lên, bên kia đã bắt máy, Quý Minh Noãn chột dạ, nhỏ giọng nói: "Alo, Lục tiên sinh."
Lục Ngôn Thâm nghe giọng nói của Quý Minh Noãn, mỉm cười nhìn ra ngoài cửa sổ: "Ra ngoài chưa?"
Quý Minh Noãn trả lời: "Ra rồi. . . Nhưng tôi đang trên đường đến sân bay. Đạo diễn tạm thời nói phải quay thêm cảnh phim, còn muốn rút ngắn thời gian quay phim ở Thành phố H,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-dai-gia/2632637/chuong-31.html