Quý Minh Noãn nhớ tới vừa rồi Bao Bao chạy tới phòng cô làm nũng.
“Bao Bao không ngủ được.”
“Nhớ mẹ.”
“Chị gái thơm thơm, em muốn ngủ với chị.”
Cô không nghĩ tới Lục Ngôn Thâm cũng như thế, còn học rất ra dáng.
Cô hoàn toàn không tin đây là chuyện tảng băng lạnh lùng, ít khi nói cười Lục Ngôn Thâm sẽ làm!
Tim cô sắp nhảy ra ngoài, cô run tay đánh chữ, hỏi: “Lục Chân Chân?”
Quý Minh Noãn nghĩ chẳng lẽ người này là Lục Chân Chân?
Quý Minh Noãn nhìn thấy “Đang nhập tin nhắn…” hiện ra, lo lắng muốn chết.
Cô thấy bên kia nhắn lại một chữ: “Tôi.”
Quý Minh Noãn vứt điện thoại lên gối như nhìn thấy quỷ, đỏ mặt.
A a a, thật là Lục Ngôn Thâm!!
Tên Lục Ngôn Thâm sẽ không bao giờ nói một câu nhảm nhí, cũng không hiểu gì là trò đùa!
Anh anh anh…… Ý đồ của anh đã rất rõ rồi, đúng không? Dù cô ngu như heo cũng biết hiểu ý anh.
Cô biết ngay sẽ có một ngày Lục Ngôn Thâm mê mẩn mỹ mạo tuyệt thế của cô, không nghĩ tới nhanh như vậy, đột nhiên như vậy……
Cô giả chết, đầu óc trống rỗng, cô tạm thời chưa nghĩ ra nên nhắn lại như thế nào.
Lục Ngôn Thâm cầm chiếc ly sứ Quý Minh Noãn mua lần trước ở Nhà đấu giá Sotheby's, uống trà, cầm di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-dai-gia/2632565/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.