Quý Minh Noãn nhìn giao diện trò chuyện, suýt phun nước.
Lục Ngôn Thâm bị gì thế?
Cô không biết nên nhắn anh như thế nào.
Thôi vậy, cô cứ vờ như không nhìn thấy đi.
Cay mắt ghê.
Cô chưa kịp nhắn lại, Lục Ngôn Thâm lại gửi một tấm ảnh cho cô, khanh tròn chỗ biệt danh.
Cô nhìn chỗ khoanh tròn, chỉ có chữ: ‘Tiểu bảo bối Noãn Noãn’
Đây…… Đây là Lục Ngôn Thâm?
Quý Minh Noãn thấy đêm nay Lục Ngôn Thâm bị ngốc!
Có phải thời gian chênh lệch, anh bị bệnh?
Không phải, Lục Ngôn Thâm gửi bao lì xì xong, thỉnh giáo Dương Yến Đông, tên kia giật di động của anh, nhanh chóng bấm di động.
Mới có trò đùa như thế này.
Tiểu bảo bối Noãn Noãn……
Anh nhắm mắt, nhịn kích động muốn đâm anh ấy!
Cái quỷ gì đây!
Lục Chân Chân định rót nước cho Quý Minh Noãn, vô tình nhìn thấy cơm chó của anh trai và chị dâu.
Lục Chân Chân lãnh đạm cười, “A, đừng nói anh trai em muốn chị sửa biệt danh của anh ấy thành ‘tiểu tâm can Ngôn Thâm’ nha?”
Quý Minh Noãn cảm thấy cô không có cách nào tiếp thu chuyện đó.
Thôi bỏ đi, xem như cô rớt mạng.
*
An Tư Nhã trở về Thành phố Yến, đến văn phòng của Mục Hàn, tới nhà hàng bán món Nhật này với anh ta, An Tư Nhã nghe nói nhà hàng này được mở bởi một diễn viên gạo cội và Tiếu Ngạn Thần, nếu cô ta tới chỗ này, có thể thỉnh thoảng gặp vài người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-vo-dai-gia/2632549/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.